Xuyên việt giả Lữ Bố vẫn rất kỳ quái, tại sao người ta xuyên việt Lữ Bố sức chiến đấu bị nerf, ta xuyên việt Lữ Bố liền trực tiếp vô địch rồi?
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Lữ Bố, một xuyên việt giả, phát hiện mình đang ở thời Tam Quốc nhưng thế giới đã linh khí thức tỉnh, khiến sức mạnh của hắn tăng lên vượt bậc, trở thành một chiến tướng vô địch. Hắn dẫn dũng sĩ Tịnh Châu đánh tan 30 vạn quân Hồ xâm lược do Hòa Liên cầm đầu, truy sát Hòa Liên đến Lương Châu và tiêu diệt hắn. Sau chiến thắng, Lữ Bố trở thành Ngũ Nguyên thái thú, củng cố vị thế. Hắn thu phục được mưu sĩ Giả Hủ, người ban đầu bị 'trói' về nhưng sau đó đã quyết định tận tâm phò tá. Cả hai cùng vạch ra kế hoạch phát triển Ngũ Nguyên, tập trung vào việc tăng cường dân số bằng cách thu hút người Hán từ các quận lân cận và giải cứu/chiêu mộ người Hồ từ thảo nguyên, chuẩn bị cho cuộc Khởi nghĩa Khăn Vàng sắp tới và xây dựng căn cơ vững chắc.
Lữ Bố là một xuyên việt giả, không những không bị giảm sức chiến đấu mà còn mạnh hơn Lữ Bố gốc gấp rưỡi. Sau khi linh khí thức tỉnh, sức mạnh, tốc độ và phản ứng của hắn tăng lên theo cấp số nhân, giúp hắn đạt đến cảnh giới vô địch và cảm nhận được năng lượng thiên địa để tự cường hóa.
Truyện có một tiền đề khá hấp dẫn với Lữ Bố là xuyên việt giả trong thời Tam Quốc có linh khí thức tỉnh, cho phép anh ta trở nên vô địch từ sớm. Sự phát triển nhân vật Lữ Bố theo hướng mạnh mẽ, biết dùng người (Cao Thuận, Trương Liêu, Giả Hủ) và có tầm nhìn chiến lược dài hạn, không còn là Lữ Bố hữu dũng vô mưu trong lịch sử, mang lại cảm giác sảng khoái. Cách Lữ Bố đối phó với Đinh Nguyên, vừa giữ thể diện vừa đảm bảo lợi ích, cho thấy sự khôn ngoan. Việc Giả Hủ từ chối rồi quy phục sau khi chứng kiến thực lực của Lữ Bố và nhận thấy tầm nhìn của anh ta cũng là một điểm nhấn tốt.
Điểm trừ lớn nhất là Lữ Bố quá vô địch, khiến các trận chiến trở nên dễ dàng và thiếu kịch tính. Việc anh ta một mình có thể 'cân' 30 vạn quân Hồ làm giảm đi tính chân thực và sự căng thẳng của câu chuyện. Nhân vật Giả Hủ ban đầu thể hiện sự miễn cưỡng phục vụ nhưng sau đó lại nhanh chóng 'quay xe' chỉ vì Lữ Bố quá mạnh và có chút tài mọn, thiếu đi sự kiên định hay một quá trình thuyết phục sâu sắc hơn, làm giảm đi giá trị của một mưu sĩ hàng đầu. Tình tiết Lữ Bố muốn con gái tên Lữ Linh Khỉ, còn con trai thì 'tính sau' hơi khiên cưỡng.
Đhs Lữ Bố lại OP vãi chưởng thế này? Cân 30 vạn quân Hồ thì còn gì là Tam Quốc nữa? Đọc cảm giác như đang xem game thủ hack game vậy. Giả Hủ ban đầu rõ là 'có khí tiết' không muốn làm việc, xong thấy Lữ Bố mạnh quá cái 'tâm phục khẩu phục' luôn, kiểu gì vậy? Tính cách nhân vật chưa đủ đột phá, hơi bị 'công thức' quá. Main quá bá đạo làm mấy màn đấu trí với mưu sĩ khác cũng không còn thú vị nữa.
- Chương 1: Lữ Bố, một xuyên việt giả, thấy mình vô địch ở thời Tam Quốc linh khí thức tỉnh. Hắn dẫn Tịnh Châu tinh kỵ truy sát thủ lĩnh người Hồ Hòa Liên đến tận Lương Châu và giết chết hắn, gây chấn động khắp biên cương, khẳng định vị thế 'vô địch' của mình.
- Chương 2: Lữ Bố trở về Ngũ Nguyên, quê hương của mình. Hắn gửi chiến báo về cho Đinh Nguyên, Tịnh Châu thứ sử, để được phong thưởng. Tại Ngũ Nguyên, hắn được vợ là Nghiêm thị đón tiếp. Trong khi đó, Giả Hủ, một mưu sĩ bị Lữ Bố 'trói' về trước đó, bắt đầu cân nhắc việc phò tá Lữ Bố sau khi chứng kiến sức mạnh kinh người của hắn.
- Chương 3: Lữ Bố giải quyết các vấn đề hậu chiến như chia thưởng cho binh sĩ và phân phối chiến lợi phẩm. Hắn khôn ngoan chia sẻ một phần công lao và lợi ích với Đinh Nguyên để duy trì mối quan hệ tốt. Lữ Bố cũng bắt đầu suy tính về tương lai, đặc biệt là việc chuẩn bị cho loạn Khăn Vàng sắp xảy ra.