Edit: Nàng LườiSố chương: 10c + 1 PN
Bìa: Try Họa
Từ nhỏ, nghe Thái phó ca ngợi nữ nhi của ngài tốt bao nhiêu, từ từ lỗ tai hắn cũng có thể sờ ra vết chai nên sinh ra hứng thú với nàng.
Cho nên lần này Thái phó từ quan, dự định dẫn theo nàng hồi hương an hưởng tuổi già.
Hắn chủ động yêu cầu đồng hành, quan sát cẩn thận vị “Sư muội” này đến tột cùng có chỗ nào đặc biệt.
Một đường tiếp xúc với nhau, hắn phát hiện mỗi một cái nhăn mày, mỗi một nụ cười của nàng cũng tác động thật mạnh tới tâm hắn.
Hơn nữa hắn luôn không có hứng thú với nữ nhân, đã hai mươi bốn tuổi vẫn thủ thân như ngọc.
Cố tình chỉ cần nhìn thấy nàng, hắn lại không nhịn được muốn sờ sờ bàn tay nhỏ bé của nàng, ôm ôm eo nhỏ của nàng.
Hoàn toàn phát huy cái tên háo sắc đến cảnh giới tối cao, hại hắn đều có chút ngượng ngùng.
Biết đây chứng minh hắn động lòng, hắn lập tức cầu xin Phụ hoàng ban hôn, cố gắng đối xử tốt với nàng, chỉ hy vọng nàng cũng có thể thật tâm thích hắn, hai người làm đôi vợ chồng ngọt ngào.
Biết nàng không nỡ xa lão cha, hắn đặc biệt chọn thành hôn ở quê hương nàng, không để cho phụ nữ (cha và con gái) sớm chia lìa.
Thậm chí đồng ý để một trong hai đứa con của bọn họ làm con thừa tự, chỉ vì nàng muốn Phong gia có hậu nhân.
Quả nhiên hành động này làm nàng vui vẻ không thôi, cam tâm tình nguyện chuẩn bị làm tân nương tử.
Nhưng không thể không nói mấy tên ruồi bọ này thật phiền phức, vài ba con cứ liều mạng tiếp cận nàng.
Xem ra trước tiên hắn cần phải đẩy nhanh tiến độ….. Dứt khoát trực tiếp mang gạo nấu thành cơm.