Đứa trẻ Dạ Tiểu Nhụy là một nữ lưu manh, tính tình hoạt bát cởi mở, tinh quái, lười biếng, tham tiền, mỗi ngày không chịu làm gì, ban ngày ở nhà ngủ ngon, buổi tối ra ngoài lêu lổng. Ngày đó, bầu trời trong xanh như thế, đám mây ấy mà vẫn trắng, gió ấy sao mà vẫn nhẹ, nàng gặp xui xẻo, ngay tại khoảnh khắc nàng mặc váy cưới, tất cả mọi thứ bắt đầu trở nên lộn xộn, ngay cả sàn nhà cũng vì nàng mà đung đưa.
Nàng xuyên qua, nàng từ nhà thờ xuyên tới kiệu hoa đỏ thẫm; nàng xuyên qua, nàng mặc váy cưới thành trang sức màu đỏ cổ xưa. Rõ là xui xẻo đến Himalaya, xúi quẩy thì đến Thái Bình Dương. Vương gia đúng không, kẻ ngốc đúng không, được!!! Có thể!! OK!!! Chỉ cần hắn có tiền, đồ ngốc cũng được. Kẻ ngốc biết động phòng sao? Không biết? Chứng minh nàng rất an toàn! Kẻ ngốc biết “này nọ í é í é” à?