Đã có 6
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
Như thần phượng phi minh với cửu tiêu, há có thể cùng phàm điểu cộng ngữ thay!
Ước vọng cả đời của Phượng Minh rất đớn, từ lúc có nhận thức chỉ muốn tồn tại sống sót. Tự do đi lại ở trong tối lẫn ngoài sáng, tự do ở đám người ngoại.
Điều may mắn duy nhất chính là nàng được vào bộ đội đặc chủng, chỉ cần không làm trái pháp luật hay rối loạn kỷ cương.
Bình sinh mong muốn chẳng qua là sau khi xuất ngũ thì đi tìm một nơi có núi non, có sông nước để an nhàn sinh hoạt, không ngờ được bây giờ nàng không cần chờ.
Một mộng trở thành nữ ăn chơi trác táng, tựa hồ nhẹ nhàng sinh hoạt vẫy tay liền tới, đáng tiếc thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí.