Đại Tùy vương triều là lấy Cửu Châu vạn thủy vì sông, lấy Côn Lôn chư sơn làm ranh giới bày ra một bàn đại cờ, mời thiên hạ kỳ thủ, tẩu thiên hạ chi kỳ.
Lý Thế Dân anh võ quả quyết, tâm ngoan thủ lạt, có thôn thiên địa ý chí, lại không đăng đỉnh giai, hắn muốn hóa xa vì soái.
Đậu Kiến Đức có lão thiên thưởng cơm nhưng lại họa địa vi lao, chỉ có ngàn dặm màu mỡ chi địa, lại như quân tượng đi không ra Hà Bắc một phương ruộng đồng.
Dương Huyền Cảm giống như pháo đầu, sắc bén mạnh mẽ, một hô vạn chúng, tuy có xa mã dũng, lại không tướng sĩ suy tính, lại bị gia thế gông cùm xiềng xích, tả hữu khiêu hoành, cuối cùng chẳng làm nên trò trống gì.
Lý Mật như nhật hành thiên lý mã, triều vì Tham Sự Lang, đêm khi Ngõa Cương Vương, hắn ý chí vạn dặm, cuối cùng vẫn đi không xuất từ mình bày ra dây cản ngựa.
Đỗ Phục Uy, Tiêu Tiển, Vương Thế Sung, Lưu Võ Chu, Lương Sư Đô đều là tự cho là kiêu hùng kỳ thủ, kêu loạn, ngươi vừa hát thôi hắn đăng tràng.
Thế gian này người người đều muốn làm kỳ thủ, thật tình không biết, thiên địa mới là kỳ thủ, lấy thế gian vạn vật làm quân cờ.
Mà Tiêu Hạ chỉ muốn làm một cái an tĩnh tiểu tốt, một cái có thể tiến lên, có thể lui lại tiểu tốt...
Lý Thế Dân anh võ quả quyết, tâm ngoan thủ lạt, có thôn thiên địa ý chí, lại không đăng đỉnh giai, hắn muốn hóa xa vì soái.
Đậu Kiến Đức có lão thiên thưởng cơm nhưng lại họa địa vi lao, chỉ có ngàn dặm màu mỡ chi địa, lại như quân tượng đi không ra Hà Bắc một phương ruộng đồng.
Dương Huyền Cảm giống như pháo đầu, sắc bén mạnh mẽ, một hô vạn chúng, tuy có xa mã dũng, lại không tướng sĩ suy tính, lại bị gia thế gông cùm xiềng xích, tả hữu khiêu hoành, cuối cùng chẳng làm nên trò trống gì.
Lý Mật như nhật hành thiên lý mã, triều vì Tham Sự Lang, đêm khi Ngõa Cương Vương, hắn ý chí vạn dặm, cuối cùng vẫn đi không xuất từ mình bày ra dây cản ngựa.
Đỗ Phục Uy, Tiêu Tiển, Vương Thế Sung, Lưu Võ Chu, Lương Sư Đô đều là tự cho là kiêu hùng kỳ thủ, kêu loạn, ngươi vừa hát thôi hắn đăng tràng.
Thế gian này người người đều muốn làm kỳ thủ, thật tình không biết, thiên địa mới là kỳ thủ, lấy thế gian vạn vật làm quân cờ.
Mà Tiêu Hạ chỉ muốn làm một cái an tĩnh tiểu tốt, một cái có thể tiến lên, có thể lui lại tiểu tốt...
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Tiêu Hạ
- Tiểu Thất Lang
- Tiểu Cửu Nương
- A Kiều
- Tôn Tiểu Nha
Hệ thống cấp bậc được nhắc đến là 'phẩm võ đạo', với các cao thủ được đề cập đạt tới Bát phẩm và Cửu phẩm võ đạo. Ngoài ra, truyện còn giới thiệu 'nội công' như một yếu tố quan trọng giúp tăng cường thể chất và khả năng chiến đấu. Các loại 'thể năng thuốc' như Hổ Báo Hoàn và Kim Cương Hoàn cũng được sử dụng để cường gân kiện xương và phát triển sức mạnh thể chất, là yếu tố không thể thiếu để trở thành võ sĩ hay tướng lĩnh cao cấp.
Truyện lấy bối cảnh cuối thời Tùy Văn Đế, khi các thế lực trong triều đình đang tranh giành quyền lực một cách khốc liệt, được ví như 'Ngũ long đoạt đích'. Nam chính Tiêu Hạ, một sinh viên luật từ thế kỷ 21, sau một tai nạn đã xuyên không về Tùy triều. Anh tỉnh dậy trong nhà lao Giang Đô với vết thương nặng và hoàn toàn mất trí nhớ về thân phận hiện tại, bị đổ tội là hung thủ trong một án mạng liên quan đến tổng quản của Lạc Bình Công Chúa và âm mưu của các thế lực chính trị lớn (như Tấn Vương và Vũ Văn Thuật). Sau khi được Tiêu gia bảo lãnh, Tiêu Hạ bắt đầu khám phá ra khả năng siêu phàm của bản thân (tốc độ và sự linh hoạt vượt trội nhờ nội công được giải phóng). Anh quyết định luyện võ dưới sự hướng dẫn của Trương Tổng Quản và Tiểu đạo cô A Kiều để tự vệ, khám phá thân phận thực sự của mình và đối phó với những nguy hiểm chết người đang rình rập từ các phe phái đang tranh giành.
Tiêu Hạ sở hữu khả năng hồi phục vết thương cực nhanh (vết thương ở đầu lành rất nhanh) và tốc độ cùng sự linh hoạt bất thường. Trương Tổng Quản tin rằng đây là do nền tảng 'nội công' của anh đã được giải phong ấn sau chấn thương đầu, ban đầu bị cha mẹ phong bế. Điều này đóng vai trò như một 'cheat' giúp anh có lợi thế trong việc học võ và tự vệ.
Truyện có bối cảnh lịch sử Đại Tùy hấp dẫn với các nhân vật lịch sử được lồng ghép vào 'bàn cờ chính trị' phức tạp. Cốt truyện khởi đầu kịch tính với án mạng và việc nam chính xuyên không/mất trí nhớ rơi vào cảnh tù tội một cách bí ẩn. Nhân vật nam chính Tiêu Hạ được khắc họa là người thông minh, có ý chí kiên cường và tinh thần không ngại đối đầu khi bị sỉ nhục. Việc phát triển khả năng võ thuật của Tiêu Hạ thông qua 'nội công' và các loại 'thể năng thuốc' tạo hứng thú và tiềm năng lớn cho sự phát triển nhân vật. Các nhân vật phụ như Trương Tổng Quản bí ẩn nhưng mạnh mẽ và Tiểu đạo cô A Kiều xinh đẹp, tài năng đều có cá tính riêng và hứa hẹn nhiều tương tác thú vị trong tương lai.
Mặc dù Tiêu Hạ được mô tả là thông minh, việc anh ta dễ dàng bị Trương Tổng Quản thao túng trong vụ Ngô Tam (dù sau đó có nghi ngờ) cho thấy một chút ngây thơ hoặc thiếu kinh nghiệm sống trong thế giới mới. Môi trường sống ban đầu của Tiêu Hạ ở Tiêu Phủ quá tồi tàn, dù được giải thích là để ẩn mình, vẫn cảm giác hơi cường điệu so với một 'tử đệ gia tộc'. Các tình tiết dàn xếp án mạng và các phe phái quyền lực được giới thiệu khá phức tạp và chồng chéo ngay từ đầu, có thể gây khó hiểu cho một số độc giả mới, đòi hỏi sự tập trung cao. Một số chi tiết còn khá mơ hồ, ví dụ như vai trò chính xác của Lạc Bình Công Chúa hay Tấn Vương, chỉ mới được hé lộ.
Truyện mở đầu khá drama, có biến cố xuyên không, án mạng các thứ nghe hấp dẫn đó. Nhưng mà ông main Tiêu Hạ ban đầu hơi 'yếu' đó, kiểu bị người ta sỉ nhục xong mới chịu luyện võ, mà còn bị ông Trương Tổng Quản 'gài kèo' nữa chứ. Dù thông minh mà vẫn dễ bị dắt mũi quá. Với cả cái vụ 'gia tộc' mà cho ở cái chuồng gà, xong ông quản gia cũng kiểu 'anh không cần làm gì nên lương giảm nửa' nghe hơi điêu. Đọc đoạn đầu hơi bị ngộp với mấy vụ mưu quyền tranh đấu, chắc phải đọc thêm mới thấm nổi.
- **Chương 1: Tiểu tốt vào cuộc:** Vào năm Nhân Thọ thứ hai của Tùy triều, một án mạng kinh hoàng xảy ra trên kênh đào Giang Đô. Năm người bị giết, trong đó có Lư Minh Trung, tổng quản nội thị của Lạc Bình Công Chúa, những người này được cho là đang tìm kiếm một 'Bách Bảo Lưu Ly Đăng'. Nam chính Tiêu Hạ, một người xuyên không từ thế kỷ 21, tỉnh dậy trong tù tử hình, bị thương nặng và mất trí nhớ, bị đổ tội là hung thủ vì được tìm thấy với thanh kiếm dính máu trong khoang tàu. Trong tù, Tiêu Hạ bị Huyện úy Mã Tốn tìm cách ám sát nhưng nhờ sự cảnh giác và sự giúp đỡ của Huyện y, anh đã thoát hiểm. Huyện úy Mã Tốn nhận được lệnh bí mật 'lập tức giết chết thiếu niên may mắn sống sót trên thuyền'.
- **Chương 2: Quý nhân bảo đảm:** Mã Tốn tiếp tục âm mưu sát hại Tiêu Hạ trong tù, nhưng Tiêu Hạ đã nhanh trí giả vờ vết thương tái phát khiến Huyện y phải quay lại cứu. Ngọc bội của Tiêu Hạ bị Huyện y giữ. Từ bên ngoài, một công tử cẩm bào trẻ tuổi (sau này là một hoàng tử) đang theo dõi mọi hành động của Mã Tốn. Huyện lệnh Vương Lãm nghi ngờ Tiêu Hạ vô tội và nghi ngờ Mã Tốn có liên quan đến vụ án, đồng thời lo ngại sự trả thù của Lạc Bình Công Chúa. Gia chủ Tiêu Tông của Tiêu gia (một trong ba thế gia lớn ở Giang Đô) xuất hiện, nhận Tiêu Hạ là 'tử đệ Tiêu gia' và bảo lãnh anh ra ngoài, dù Vương Lãm nghi ngờ lời nói của Tiêu Tông có lỗ hổng.
- **Chương 3: Cưỡng ép kết án:** Mã Tốn tức giận chất vấn Vương Lãm về việc thả Tiêu Hạ, nhưng bị Vương Lãm gạt đi. Mã Tốn gặp một lão giả gầy gò (tổng quản của Đại tướng quân Vũ Văn Thuật) và được tiết lộ rằng chiếc đèn trên thuyền là giả, mục tiêu thực sự là Tiêu Hạ. Ngay sau đó, một sát thủ bịt mặt (do công tử cẩm bào phái đến) đã giết chết cả lão giả và Mã Tốn. Thứ Sử Ngụy Lệ Hổ ép Vương Lãm kết án, đổ tội cho Mã Tốn vì cấu kết đạo tặc cướp đèn và bị giết do tranh chấp nội bộ. Hoàng tử cẩm bào trẻ tuổi tiết lộ mình là 'điện hạ', biết Tiêu Hạ còn sống là 'thiên ý' và có ý định sẽ trở lại Giang Đô vào cuối năm cho một 'vở kịch' lớn. Trong khi đó, con trai cả của Vũ Văn Thuật ra lệnh cho hai võ sĩ song sinh tiềm phục ở Giang Đô để chờ thời cơ.