Từ Sơn Tước Bắt Đầu Thất Thập Nhị Biến
Tác giả:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Phi cầm tẩu thú, yêu ma tinh quái, đều có thể luyện làm biến hóa chi thân!
Nhìn ta, biến biến biến!
-----------------
Lưu Thịnh tỉnh lại sau giấc ngủ, thành Sơn Dương huyện sắp c·hết mất đất nông hộ.
Tư lại roi hình đoạt ruộng, tổ mẫu quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hạ thuế đòi mạng sắp đến —— cái này ăn người thế đạo, liền sâu kiến đều sống được so với hắn thể diện.
Thời khắc sắp c·hết, hắn luyện hóa một cái Sơn Tước tinh phách, thức tỉnh nghịch thiên đạo quả 【 Thất Thập Nhị Biến 】!
Sơn Tước vỗ cánh, động thái thị giác dự phán sinh tử;
Thiết Lân Xà hiện, đao thương bất nhập, nọc độc phong hầu;
Hổ tinh rít gào, gân cốt thiên phú hoà vào bản thân.
Mỗi luyện một cỗ hóa thân, liền nhiều một cái mạng, thiên phú điệt gia, huyết mạch thức tỉnh!
Cũng có thể linh uẩn thôi diễn, thăng cấp biến hóa chi thân.
Từ Sơn Tước đến Thái Cổ Long Tước, từ phàm nhân đến vạn giới đại đế.
Cừu địch nhe răng cười: "Chỉ là sâu kiến, cũng dám lật trời?"
Lưu Thịnh đưa tay nghiền nát đầy trời địch ảnh, nhìn về phía thiên đạo trên t·hi t·hể hiển hiện tinh phách:
"Nếu ta luyện này thiên đạo, có tính không lật trời?"
Nhìn ta, biến biến biến!
-----------------
Lưu Thịnh tỉnh lại sau giấc ngủ, thành Sơn Dương huyện sắp c·hết mất đất nông hộ.
Tư lại roi hình đoạt ruộng, tổ mẫu quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, hạ thuế đòi mạng sắp đến —— cái này ăn người thế đạo, liền sâu kiến đều sống được so với hắn thể diện.
Thời khắc sắp c·hết, hắn luyện hóa một cái Sơn Tước tinh phách, thức tỉnh nghịch thiên đạo quả 【 Thất Thập Nhị Biến 】!
Sơn Tước vỗ cánh, động thái thị giác dự phán sinh tử;
Thiết Lân Xà hiện, đao thương bất nhập, nọc độc phong hầu;
Hổ tinh rít gào, gân cốt thiên phú hoà vào bản thân.
Mỗi luyện một cỗ hóa thân, liền nhiều một cái mạng, thiên phú điệt gia, huyết mạch thức tỉnh!
Cũng có thể linh uẩn thôi diễn, thăng cấp biến hóa chi thân.
Từ Sơn Tước đến Thái Cổ Long Tước, từ phàm nhân đến vạn giới đại đế.
Cừu địch nhe răng cười: "Chỉ là sâu kiến, cũng dám lật trời?"
Lưu Thịnh đưa tay nghiền nát đầy trời địch ảnh, nhìn về phía thiên đạo trên t·hi t·hể hiển hiện tinh phách:
"Nếu ta luyện này thiên đạo, có tính không lật trời?"
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Hệ thống võ đạo bao gồm: Khí Huyết Cảnh (chia làm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn) và Gân Cốt Cảnh (được gọi là Võ sư). Cấp bậc hóa thân được phân thành cửu phẩm từ thấp đến cao: Phàm thú (bụi), Dị thú (bạch), Tinh quái (lục), Yêu (lam), Đại yêu (tím), Lão yêu (cam), Tổ yêu (hồng), Cổ yêu (ngọc), Thiên yêu (thương).
Lưu Thịnh tỉnh dậy trong thân phận một nông dân sắp c·hết ở huyện Sơn Dương, đối mặt với cường hào ác bá và nạn đói. Trong lúc nguy cấp, hắn kích hoạt "Thất Thập Nhị Biến", một đạo quả cho phép hắn luyện hóa tinh phách sinh linh thành hóa thân và tích lũy thiên phú. Bắt đầu với hóa thân Sơn Tước, hắn dần nâng cấp thành Đao Vĩ Thanh Tước, sở hữu thị giác siêu việt ('Tước mắt') và khả năng chiến đấu trời phú ('Trời sinh đao khách'). Với sức mạnh mới, Lưu Thịnh bắt đầu hành trình tự cường, đối phó với thế lực cường hào Đồng gia, và vô tình vướng vào những âm mưu đen tối đằng sau nạn hổ hoạ trong vùng, bảo vệ những người xung quanh và tìm kiếm con đường phát triển bản thân trong một thế giới đầy rẫy bất công.
Đạo quả Thất Thập Nhị Biến cho phép nam chính luyện hóa tinh phách của sinh linh thành các hóa thân. Mỗi hóa thân cung cấp thêm một mạng, tích lũy thiên phú và huyết mạch. Các hóa thân có thể được thăng cấp và phát triển bằng cách sử dụng "linh uẩn" từ các vật phẩm cũ kỹ hoặc từ thiên địa. Hóa thân đầu tiên là Sơn Tước, sau đó nâng cấp thành Đao Vĩ Thanh Tước, mang lại thiên phú Tước mắt (tăng cường thị giác, dự đoán chuyển động) và Trời sinh đao khách (khả năng dùng đao tự nhiên, thể chất mạnh mẽ). Hệ thống này cho phép hắn "hóa thân không dứt, tính mệnh vô ưu" và "từ phàm nhân đến vạn giới đại đế".
Truyện có một hệ thống tu luyện khá độc đáo và thú vị là "Thất Thập Nhị Biến", giúp nhân vật chính không ngừng phát triển và thích nghi. Cách nhân vật chính tận dụng thiên phú "Tước mắt" và "Trời sinh đao khách" để vượt qua khó khăn ban đầu rất sáng tạo và lôi cuốn. Mặc dù là motip thức tỉnh bàn tay vàng, nhưng cách khám phá và sử dụng năng lực của Lưu Thịnh có chiều sâu, không chỉ đơn thuần là mạnh lên mà còn thể hiện sự thông minh và ứng biến của nhân vật. Các cảnh hành động săn bắn và chiến đấu đều được miêu tả khá sinh động và kịch tính, đặc biệt là khả năng dự đoán quỹ đạo của "Tước mắt" khi kết hợp với phi đao.
Thế giới trong truyện được xây dựng khá tàn khốc và bất công, đôi khi khiến người đọc cảm thấy bức bối với sự yếu thế của dân thường và sự ngang ngược của cường hào ác bá. Quá trình "thôi diễn" các hóa thân ban đầu khá "nhọ" khi tước tử cứ c·hết đi sống lại một cách hài hước nhưng cũng gây cụt hứng. Một số chi tiết về việc Đồng gia và Tư lại hoành hành có vẻ hơi một chiều, chưa có nhiều chiều sâu để cảm nhận sự phức tạp của phe phản diện. Việc nam chính đột ngột mạnh lên và giết người khá dễ dàng (như vụ Trình quản gia) có thể khiến một số người đọc cảm thấy hơi nhanh và thiếu thử thách, làm giảm đi tính chân thực của việc "nghịch tập".
U là trời, khúc đầu tưởng c·hết đến nơi rồi ai dè lại có 'kim thủ chỉ' cứu bồ. Nhưng mà cái vibe 'tước tử' cứ c·hết lên c·hết xuống khi thôi diễn làm tui thấy hơi 'nhọ' và 'cringe' nhẹ. Mấy pha 'buff' sức mạnh hơi nhanh, làm đối thủ trông cứ 'fail' kiểu gì ấy. Rồi vụ Đồng Bái Bì và mấy ông quan tham thì quá 'drama' một chiều, đọc nhiều hơi chán, không có gì mới mẻ. Kiểu thế giới bất công nhưng anh main lại quá 'may mắn' thì thấy hơi 'plot armor' quá đà. Hơi 'flex' quá mà thiếu chiều sâu cảm xúc. Tóm lại là cũng được, nhưng hơi thiếu 'chemistry' và 'realness'.
- Lưu Thịnh tỉnh dậy trong thân xác một nông dân sắp c·hết ở huyện Sơn Dương, bị Tư lại đánh đập tàn nhẫn sau khi ruộng đất bị cường hào Đồng viên ngoại chiếm đoạt. Trong lúc nguy cấp, hắn kích hoạt "Đạo quả: Thất Thập Nhị Biến" và luyện hóa tinh phách của một con Sơn Tước c·hết, thức tỉnh bàn tay vàng của mình.
- Lưu Thịnh kích hoạt "Sơn Tước biến", có thêm một mạng và thiên phú "Tước mắt" (thị giác vượt trội, khả năng dự đoán chuyển động). Hắn học được cách thu thập "linh uẩn" từ các vật phẩm cũ kỹ để "thôi diễn" (nâng cấp/tiến hóa) hóa thân. Sau khi kiếm được 2 điểm linh uẩn từ sách và rương, hắn thử thôi diễn nhưng hóa thân Sơn Tước c·hết thảm dưới móng vuốt diều hâu và mèo rừng trong các lần thử đầu tiên.
- Sau nhiều lần thử nghiệm thất bại và tốn "linh uẩn", Lưu Thịnh nhận ra chìa khóa để tiến hóa Sơn Tước là một "thanh táo" đặc biệt. Cuối cùng, hắn thành công thôi diễn, giúp Sơn Tước cướp được thanh táo trong trận chiến của chim thú, biến đổi thành "Đao Vĩ Thanh Tước" (Dị thú cấp bạch) và đạt được thiên phú mới "Trời sinh đao khách", tăng cường thể chất và bản năng sử dụng đao.