Trần Ngọc Lâm, thiếu niên 14 tuổi, học tại Trung Học Phổ Thông. Cha mẹ qua đời trong một tai nạn xe cộ. Sống cùng với người cô của mình tại một thành phố ở Việt Nam. Trong một sự cố ngoài ý muốn, hắn biết được, thế gian này, có tồn tại tu sĩ. Tu sĩ, hay tu luyện giả, không chỉ là Tu Chân giả, mà còn có Ma Pháp sư, Ma thú, Yêu Thú, Quỷ thậm chí có cả Thần Linh cao cao tại thượng đi lại trên nhân gian.
Thời đại này, là một cái tu luyện thịnh thế thời kì vượt xa Thái Cổ thời đại, Viễn Cổ tự xưng không bằng, Thượng Cổ hít khói. Không chỉ có vô số Lăng Mộ cùng trăm ngàn Bí Cảnh cùng lúc xuất thế, còn có Linh lực triều tịch từ nơi xa xôi tối tăm tràn về, lại có vạn pháp đồng hiện, thiên tài quật khởi.
Thời đại này,có video Viễn Cổ thánh nhân giảng giải tu luyện vấn đề tùy thời đều có thể download, lại có Hiền giả đấu pháp trên Facebook, có trời mới biết thiên địa dị tượng là như thế nào chạy lên mạng. Không chỉ có Tu vi cao thâm mạt trắc Ma Pháp Đại sư đến từ Phương Tây live stream giảng đạo, còn có sách giáo khoa môn học Tu Chân được dạy trong trường học, ngoài ra thi thoảng sẽ thấy vài cái Tuyệt thế Chiến Thần phát video trực tiếp xông qua di tích cổ đại.
Thời Đại Viễn Cổ có tuyệt thế thiên tài tu luyện một năm ra Kiếm Ý, nay lại có người một năm tu luyện ra Súng ý, thuận tay đem nó biến thành bản mệnh pháp bảo. Trước có thiên tài một năm luyện lên Đan Đạo Tông Sư, nay có thiên tài Trí Tuệ Nhân Tạo AI được Đan Đế chính tay lập trình để luyện dược, cam đoan dưới Chín giai đan dược trăm phần thành công.
P/s: Một cái AI giá năm mươi triệu Hoàn Mỹ Phẩm Chất Cửu Giai Tinh thạch. Không mặc cả, đã đăng ký bản quyền trí tuệ, bản quyền kéo dài đến 10 vạn năm. Vi phạm bản quyền bồi gấp trăm lần.
Trần Ngọc Lâm cảm giác số mình rất nhọ, bị toàn một lũ đàn ông đội lốt đàn bà bao quanh, nhưng không thành vấn đề, hắn chắc chắn sẽ trưởng thành, trở thành một tuyệt thế cường giả .... hoặc là chú nghĩ thế thôi, Trần Ngọc Lâm ạ(lời tác giả).
Trần Ngọc Lâm:
" ............"
(Lời tác giả) Câu truyện này sẽ không kể về cuộc đời thành đạt của chú, mà nó kể về cái gì đó đại loại như "Cách Trần Ngọc Lâm ăn hành từ đầu đến cuối cuộc đời của hắn cho đến khi hắn chết đi."
Trần Ngọc Lâm:
- ................
Tui sẽ chết sao!?
Đúng vậy, chú sẽ không chỉ chết, mà còn chết rất thảm nữa. Nội tạng của chú sẽ bắn tung tóe, mắt thì văng ra, mặt bị phá hủy đến mức không thể nhận dạng, hơn thế chú sẽ còn bị XX, OO và thậm chí cả #$!!!! nữa.
Trần Ngọc Lâm:
" .............."
Tui chết thảm vậy sao!?!??!?!
Định Nghĩa: Tu tiên kết hợp Khoa Học Kĩ Thuật.
P/s: Truyện này mình nghĩ sẽ mượn vài chi tiết từ một vài bộ manga mà mình đọc, nhưng không phải qua map, mà lấy vài đoạn hài về. Mình đang thử đạp truyện này theo hướng nửa hài
Tks, nhớ vote 10* nếu thích nhé ^^
==================================================
Cảnh giới:
Nhất Phẩm Luyện Bì.
Nhị Phẩm Khai Kim Mạch: 14 đại mạch.