Thể loại: Trùng sinh Editor: Shinyong [V.I.P] Số chương: 145c + 2pn
Mạnh Tĩnh Nghiên ôm chặt chiếc gương trong tay, sờ sờ nước da so với trẻ con mềm mại hơn, lại chớp chớp đôi mắt to trong suốt óng ánh, khóe miệng cong cong, tự nói với mình: "Mạnh Tĩnh Nghiên, bắt đầu từ hôm nay, cô chính là giai điệu nhẹ nhàng, cơ thể mềm mại, trở thành búp bê xinh đẹp nhất!"
Làm bà chủ gia đình, Mạnh Tĩnh Nghiên tự nhận mình lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, làm công việc rất dễ dàng, cô vẫn cho là nhà tù không thể phá vỡ tình cảm này nhưng buổi tối hôm đó đã xoá đi tất cả. Phúc vô song chí *, họa vô đơn chí **, chiếc xe buýt đó đã đoạt đi mạng sống, tuổi thanh xuân của cô.
Đợi khi cô tỉnh lại lần nữa, ba mẹ, bản thân mình hồi bé, cô hoảng sợ nhưng càng kinh ngạc vui mừng hơn! Là trời cao đã cho cô cơ hội, cho cô một lần nữa sống lại. Như vậy lần này, cô lại sẽ không cho người đàn ông kia có cơ hội làm tổn thương mình! . . . ____________ Chú thích: Phúc vô song chí: Phúc không tới hai lần. Họa vô đơn chí: Hoạ ùn ùn kéo đến.