Tuyển Tập Truyện Ngắn Nước Ngoài Đặc Sắc này gồm có: Cái thùng con - Guy de Maupassant Đi ngựa - Guy de Maupassant Bà Hermet - Guy de Maupassant Con quỷ - Guy de Maupassant Huyết thù - Guy de Maupassant Tai nạn kinh hoàng - Graham Greene Tội ác của Huân tước Arthur Savile - Oskar Widle Móng vuốt của những con rồng - Michael Hartmann Ở nơi đất khách - Boris Ekimov Chim tuyết nhỏ - Kate Douglas Wiggin Nụ cười của cáo - Anatoly Kim Anh ra đòn và hụt - Nelson Algren Tay đạo chích hào hiệp - Ryunosuke Akutagawa Sau ngày tận thế - Alberto Banasco Trường hợp trùng tên - Eduar Dverkin Vai kịch thành công - Alexander Vampilov Đó là đêm trước Noel - Mary Maredante Đồng bạc năm hào - Huangau Zhengshư (Nhật Bản) Đổi quà - Diane Rayner Giấc mộng đàn bà - Khuyết danh Hai người đàn ông và một người đàn bà - Khuyết danh Trái tim cô đơn - Rubem Fonseca Tơ nhện - Ryunosuke Akutagawa Tiếng nói trong đêm - William Hope Hodgson Tiếng gọi đời thường - Knut Hamson Thời gian chết - Daniel de Ronlet Thịt - Pinera Virgilio Buổi sáng chủ nhật - Yevgenia Kononenko Tiếng gọi đời thường - Knut HamsonChủ quán Si-cô, bán hàng ăn ở Ê - prơ - vin, dừng xe trước trại của mụ Magloarơ. Đó là một gã cao lớn trạc bốn mươi tuổi, đỏ đắn, bụng phệ, nghe đồn là ranh ma. Gã buộc ngựa vào cọc hàng rào, rồi vào trong sân. Gã có chút tài sản giáp với mảnh đất của bà lão, mà gã thèm muốn từ lâu. Có đến hai chục lần gã dạm mua, nhưng mụ Magloarơ khăng khăng từ chối. Mụ bảo:- Tôi sinh ra ở đây, tôi chết ở đây.Gã thấy mụ đang gọt khoai trước cửa nhà. Bảy mươi tuổi, mụ khô đét, răn reo, lưng còng, nhưng làm lụng dẻo dai như con gái. Si-cô thân thiện vỗ vào lưng mụ, rồi ngồi xuống chiếc ghế đẩu cạnh mụ.- Thế nào? Bà lão, vẫn khỏe chứ?- Không đến nỗi, còn bác, bác Prô - xpê?- Ấy! Ấy! Đau nhì nhằng, không thì cũng khá.- À, tốt đấy!Rồi mụ chẳng nói gì nữa. Si-cô nhìn mụ làm. Những ngón tay khoằm khoằm, khẳng khiu, cứng tựa càng cua, nhặt như quắp lấy các củ màu xám nhờ trong giỏ, và xoay xoay rất nhanh, gọt ra từng khoanh vỏ dài bằng con dao cũ mụ cầm trong bàn tay kia. Rồi khi khoai đã vàng nõn, mụ liền ném vào xô nước. Ba con gà mái dạn người, từng con xán vào tận bên váy mụ nhặt vỏ, rồi cun cút chạy đi, mỏ ngậm mồi. Si-cô ra vẻ bứt rứt, ngần ngại, lo lắng, có cái gì ở cửa miệng mà không thốt ra được. Cuối cùng, gã quyết định:- Này, mụ Magloarơ…- Bác cần gì hử?- Cái trại này ấy mà, mụ vẫn không muốn bán cho tôi hả?- Chuyện ấy thì không. Không được đâu. Dứt khoát rồi, dứt khoát, bác đừng nói lại nữa.- Chả là tôi tìm được cách thu xếp ổn thỏa cho cả hai đằng.- Gì vậy?- Thế này nhé. Mụ bán nó cho tôi, ấy rồi mà mụ vẫn cứ giữ lấy nó. Mụ không hiểu à? Mụ nghe tôi bảo đây.Bà lão ngừng gọt khoai, cặp mắt tinh nhanh dưới đôi mi nhăn nheo nhìn gã chủ quán chằm chằm. Gã tiếp:- Tôi nói rõ nhé. Tôi cho mụ, mỗi tháng trăm rưởi quan. Mụ nghe rành chứ? Mỗi tháng tôi đi xe ngựa, đem đến đây cho mụ ba chục đồng ê - quy loại năm quan. Và rồi chẳng có gì khác cả, chẳng có gì hết. Mụ vẫn ở nhà mụ, mụ không bận tâm gì về tôi, mụ chả nợ nần gì tôi sất. Mụ chỉ có việc lấy tiền của tôi thôi. Mụ thấy thế được không?Gã nhìn mụ với bộ dạng tươi cười, với bộ dạng vui vẻ. Bà lão ngắm gã một cách nghi ngại, tì