Tô Vàng Nạm Ngọc - Bố Đinh Lưu Ly
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
"Cái chân này hơn phân nửa đã bị phế đi rồi, bản cung thực sự chạy không nổi nữa, ngươi mang theo hoàng huynh trốn đi thôi, theo cửa Thuận Thiên một đường chạy về hướng Nam, đừng quay đầu lại."
Thâm trầm đau khổ trong đêm tối thê lương, vị đế cơ trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp quay về phía thị vệ thân tín đang sực cùng lực kiệt của mình cười nhạt một tiếng, xem như là lời tạm biệt cuối cùng.
Khi tiếng gươm hòa cùng tiếng vó ngựa ngày càng gần, nàng cũng từng nghĩ mình sẽ chạy trốn, nhưng với đôi chân tàn phế này, ngay cả đứng lên cũng đã là tham vọng xa vời.
Nàng nghĩ, hoàng huynh trời sinh vốn đã không có mệnh làm Hoàng đế, mặc long bào không giống Thái tử, cởi long bào ra càng không hề giống. Nhưng dù sao hắn còn có vợ có con, đứa con nhỏ nhất còn đang bọc tã, không thể không có phụ thân…
Không như nàng cô độc, một chút cũng không vướng bận…
Xuân có hoa nở, hạ đến mưa rơi, thu sang lá bay, đông về tuyết trắng, vạn vật đều có nhân quả luân hồi… Mà thôi, những gì nàng nợ Bùi Mạc, hãy để mình nàng trả vậy.
Bánh xe ngựa lăn xa dần, mang theo một vị hoàng đế mất nước đang hôn mê bất tỉnh, cùng một vị công chúa mất nước chìm trong những giấc mộng vụn vỡ, cứ thế biến mất dần trong cẩm tú thành Trường An.
Nguyên Hòa năm thứ tư, tháng mười hai, trời đổ tuyết lớn, Lang Gia Vương cùng Bùi Mạc liên hợp làm phản, giương cờ bức vua thoái vị, mấy vạn cấm quân từ lâu đã không chịu được sự áp bức của hôn quân Lý Tấn, đem mở cửa thành, không đánh mà hàng.
Trong chốc lát chồng chồng kỵ binh ngã đầy đất, nương theo cơn gió đông nghẹn ngào là thảm cảnh thê lương.
Giới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn này:
"Cái chân này hơn phân nửa đã bị phế đi rồi, bản cung thực sự chạy không nổi nữa, ngươi mang theo hoàng huynh trốn đi thôi, theo cửa Thuận Thiên một đường chạy về hướng Nam, đừng quay đầu lại."
Thâm trầm đau khổ trong đêm tối thê lương, vị đế cơ trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp quay về phía thị vệ thân tín đang sực cùng lực kiệt của mình cười nhạt một tiếng, xem như là lời tạm biệt cuối cùng.
Khi tiếng gươm hòa cùng tiếng vó ngựa ngày càng gần, nàng cũng từng nghĩ mình sẽ chạy trốn, nhưng với đôi chân tàn phế này, ngay cả đứng lên cũng đã là tham vọng xa vời.
Nàng nghĩ, hoàng huynh trời sinh vốn đã không có mệnh làm Hoàng đế, mặc long bào không giống Thái tử, cởi long bào ra càng không hề giống. Nhưng dù sao hắn còn có vợ có con, đứa con nhỏ nhất còn đang bọc tã, không thể không có phụ thân…
Không như nàng cô độc, một chút cũng không vướng bận…
Xuân có hoa nở, hạ đến mưa rơi, thu sang lá bay, đông về tuyết trắng, vạn vật đều có nhân quả luân hồi… Mà thôi, những gì nàng nợ Bùi Mạc, hãy để mình nàng trả vậy.
Bánh xe ngựa lăn xa dần, mang theo một vị hoàng đế mất nước đang hôn mê bất tỉnh, cùng một vị công chúa mất nước chìm trong những giấc mộng vụn vỡ, cứ thế biến mất dần trong cẩm tú thành Trường An.
Nguyên Hòa năm thứ tư, tháng mười hai, trời đổ tuyết lớn, Lang Gia Vương cùng Bùi Mạc liên hợp làm phản, giương cờ bức vua thoái vị, mấy vạn cấm quân từ lâu đã không chịu được sự áp bức của hôn quân Lý Tấn, đem mở cửa thành, không đánh mà hàng.
Trong chốc lát chồng chồng kỵ binh ngã đầy đất, nương theo cơn gió đông nghẹn ngào là thảm cảnh thê lương.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lý Tâm Ngọc
Đế cơ Lý Tâm Ngọc kiếp trước sống trong nhung lụa nhưng cuối cùng chết thảm trong cung biến, bị kẻ hầu cận phản bội và bị Bùi Mạc (kẻ thù diệt tộc của cha nàng) truy lùng. Nàng trùng sinh về năm 15 tuổi, trước khi bi kịch xảy ra. Với ký ức của kiếp trước, nàng quyết tâm thay đổi vận mệnh, bảo vệ hoàng huynh Lý Tấn ngu ngốc nhưng yêu thương mình, và đặc biệt là muốn cảm hóa, bồi dưỡng Bùi Mạc - kẻ thù lớn nhất kiếp trước, từ 'đại nghịch thần' thành 'tiểu lang khuyển' trung thành. Nàng dùng cớ 'đả nô' để giữ Bùi Mạc bên mình, đồng thời tiêu diệt những kẻ phản bội. Cùng lúc đó, Bùi Mạc cũng đang nung nấu ý định trả thù, tìm kiếm bằng chứng cho vụ án Bùi gia năm xưa, và bị cuốn vào kế hoạch của Lý Tâm Ngọc.
Lý Tâm Ngọc trùng sinh (sống lại) về quá khứ, biết trước mọi biến cố và vận mệnh của các nhân vật, giúp nàng có cơ hội thay đổi tương lai.
Truyện có cốt truyện trùng sinh hấp dẫn, nơi nữ chính Lý Tâm Ngọc không chỉ đơn thuần sống lại mà còn mang theo quyết tâm thay đổi bi kịch kiếp trước. Nàng thông minh, mạnh mẽ và có ý chí sửa chữa sai lầm, bảo vệ những người thân yêu. Mối quan hệ giữa Lý Tâm Ngọc và Bùi Mạc được xây dựng phức tạp, vừa có thù hận, vừa có duyên nợ, tạo nên sự hấp dẫn và khó đoán. Các nhân vật phụ như Lý Tấn (hoàng huynh) và Hạ Tri Thu (thái sử) cũng có những nét tính cách độc đáo, mang lại sự thú vị cho câu chuyện.
Việc Lý Tâm Ngọc kiếp trước được miêu tả là quá 'vô tri' và 'đa tình đến vô tình' có thể khiến một số độc giả cảm thấy khó chịu. Thái tử Lý Tấn, dù yêu thương muội muội, nhưng lại quá ngu ngốc, tàn bạo và lười biếng, đôi khi khiến mạch truyện trở nên chậm chạp hoặc gây ức chế. Sự thay đổi trong mối quan hệ giữa Bùi Mạc và Lý Tâm Ngọc, đặc biệt là sự chấp nhận ban đầu của Bùi Mạc, có vẻ hơi nhanh và thiếu chiều sâu, dù được giải thích bằng việc nàng đã cứu hắn.
Trời ơi, nữ chính kiếp trước kiểu 'não cá vàng' hay gì mà mê trai tới mức để gia tộc diệt vong, bản thân chết thảm? Rồi giờ sống lại muốn 'nuôi chó' nam chính à? Nghe hơi 'drama queen' và 'toxic' nhẹ. Với lại, hoàng huynh ngu gì đâu mà nuôi, chỉ giỏi phá game thôi. Hơi 'cringe' mấy đoạn nữ chính tự luyến nhan sắc hay mấy cái trò mèo với nam chính.
- Chương 1: Thành bị phá: Lý Tâm Ngọc kiếp trước, với đôi chân tàn phế, chờ đợi cái chết trong cung khi thành Trường An bị vây hãm. Nàng nghĩ về hoàng huynh Lý Tấn và Bùi Mạc, người đã diệt tộc nàng nhưng cũng là người nàng từng có tình cảm. Nàng bị thái giám Lưu Anh giết chết, cùng lúc đó Bùi Mạc tiến vào thành, ra lệnh không được làm hại Lý Tâm Ngọc nhưng đã quá muộn. Bùi Mạc tức giận giết Lưu Anh và ho ra máu khi thấy nàng chết.
- Chương 2: Sống lại: Lý Tâm Ngọc tỉnh lại và nhận ra mình đã trùng sinh về năm 15 tuổi, khi nàng vừa ngã ngựa và hoàng huynh Lý Tấn vẫn còn là Thái tử. Nàng bối rối, tưởng Lý Tấn đã trốn thoát theo kế hoạch của mình kiếp trước. Sau khi nhận ra mình đã sống lại, nàng quyết định thay đổi vận mệnh. Nàng lợi dụng vị thế của mình để loại bỏ Lưu Anh khỏi Thanh Hoan điện và bắt đầu lên kế hoạch tiêu diệt những kẻ phản bội khác như Vương Kiêu và Lang Gia Vương. Trong khi đó, Bùi Mạc xuất hiện ở nô lệ doanh, chờ đợi cơ hội để trả thù.
- Chương 3: Gặp lại Bùi Mạc: Lý Tâm Ngọc nhận thấy hoàng huynh Lý Tấn quá ngu ngốc và lười biếng để giúp nàng. Nàng nhớ lại kiếp trước và biết Bùi Mạc đang là nô lệ khổ dịch tại Bích Lạc cung. Nàng đến đó với ý định giết hắn để cắt đứt mọi mối họa, nhưng khi thấy hắn bị xiềng xích và bị đối xử tệ bạc, nàng lại không đành lòng. Thay vào đó, nàng quyết định đưa hắn về Thanh Hoan điện làm 'đả nô' với lý do hắn 'đẹp mắt', bắt đầu lại mối quan hệ đầy duyên nợ giữa hai người. Bùi Mạc cũng nhận ra Lý Tâm Ngọc và tỏ vẻ khó hiểu trước hành động của nàng.