Trần Khải tỉnh lại sau giấc ngủ, phát hiện thế giới thay đổi.
Mẫu thân nhấc lên một chuỗi tròng mắt: “Lão mụ buổi sáng vừa mua nho, ngươi nếm thử, có thể mới mẻ!”
Phụ thân tan tầm mang về hai mảnh mang máu dì khăn: “Mang cho ngươi ngươi thích ăn nhất bánh nướng.”
Tiệm mì lão bản từ mủ tương nồi lớn bên trong vớt ra một bát sán:“Ngươi muốn mì rộng.”
Bệnh viện bác sĩ bưng tới mọc đầy bông cải đùi gà chiên:“Ăn đi, ăn liền có thể xuất viện!”
“Ngươi mau ăn nha.”
“Không ăn?”
“Banh miệng của hắn ra!”
-----------------
“Tiểu thanh tân mỹ thực văn”, thích hợp đọc lúc ăn cơm (đầu chó)
(Đã có ba quyển bị vùi dập giữa chợ bản hoàn tất sách, bị vùi dập giữa chợ còn có thể hoàn tất, càng thấy nhân phẩm, xin yên tâm nhập hố)
Mẫu thân nhấc lên một chuỗi tròng mắt: “Lão mụ buổi sáng vừa mua nho, ngươi nếm thử, có thể mới mẻ!”
Phụ thân tan tầm mang về hai mảnh mang máu dì khăn: “Mang cho ngươi ngươi thích ăn nhất bánh nướng.”
Tiệm mì lão bản từ mủ tương nồi lớn bên trong vớt ra một bát sán:“Ngươi muốn mì rộng.”
Bệnh viện bác sĩ bưng tới mọc đầy bông cải đùi gà chiên:“Ăn đi, ăn liền có thể xuất viện!”
“Ngươi mau ăn nha.”
“Không ăn?”
“Banh miệng của hắn ra!”
-----------------
“Tiểu thanh tân mỹ thực văn”, thích hợp đọc lúc ăn cơm (đầu chó)
(Đã có ba quyển bị vùi dập giữa chợ bản hoàn tất sách, bị vùi dập giữa chợ còn có thể hoàn tất, càng thấy nhân phẩm, xin yên tâm nhập hố)
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trần Khải
- Hứa An An
- Tiểu Như
- Trương Cầm
Trần Khải tỉnh dậy và phát hiện thế giới biến đổi: tất cả thức ăn bình thường trong mắt mọi người đều trở thành những món kinh dị, ghê tởm trong mắt anh. Anh bị chẩn đoán mắc chứng biếng ăn và hội chứng Pica, phải nhập viện tâm thần. Trong bệnh viện, anh phát hiện "đồ ăn hoang dại" (thực phẩm thối rữa đối với người khác) lại hiện ra bình thường và cung cấp dinh dưỡng cho anh. Anh phải đấu tranh để không bị ép ăn những món ghê tởm và tìm cách trốn thoát khỏi việc bị ép ống dạ dày. Anh gặp Hứa An An, một thực tập sinh y học, người cũng có khả năng nhìn thấy sự biến dị của thức ăn và có thể chế biến bánh mì "bình thường" từ chúng. Với sự giúp đỡ gián tiếp từ Hứa An An và kế hoạch táo bạo của mình, Trần Khải lén lút ăn "đồ ăn hoang dại" trong thang máy để khôi phục sức khỏe. Cuối cùng, anh phát hiện ra những dấu hiệu đáng sợ trên cơ thể của bác sĩ Triệu, cho thấy không chỉ mình anh mà có thể cả thế giới đang có vấn đề.
Khả năng nhìn thấy các món ăn bình thường từ những nguyên liệu biến dị hoặc thối rữa trong mắt người khác, và hấp thụ dinh dưỡng cùng sức mạnh từ chúng một cách hiệu quả.
Truyện có một cốt truyện độc đáo và gây tò mò với yếu tố kinh dị ẩm thực. Sự kiên cường của nhân vật chính trong việc đấu tranh với thế giới quan của mình và tìm kiếm sự thật là điểm nhấn. Việc khám phá những bí ẩn về "đồ ăn hoang dại" và sự xuất hiện của Hứa An An tạo thêm chiều sâu và hy vọng cho câu chuyện. Tình tiết lôi cuốn, tạo cảm giác gấp gáp cho người đọc.
Mặc dù cốt truyện hấp dẫn, việc nhân vật chính liên tục bị "bắt quả tang" khi ăn có thể trở nên hơi lặp lại. Các nhân vật phụ ngoài Trần Khải và Hứa An An khá một chiều, khiến cảm giác "cả thế giới đang chống lại anh" đôi khi hơi cường điệu. Yếu tố kinh dị mô tả món ăn khá nặng đô, có thể gây khó chịu cho một số độc giả.
Ủa gì kỳ vậy, ăn toàn đồ ghê tởm vậy mà còn sống được, creepy quá trời! Nội dung cứ lặp đi lặp lại vụ ăn trộm rồi bị bắt, hơi chán. Mấy nhân vật phụ như NPC vậy đó, phản ứng cứ cứng nhắc sao á. Mấy cái mô tả món ăn kinh dị quá, đang ăn mà đọc chắc ói luôn á! Kiểu cứ thế này thì bao giờ mới hết bệnh được chứ?
- Chương 1: Ăn ngon! Trần Khải tỉnh dậy trong một bệnh viện tâm thần, nơi anh đang điều trị chứng biếng ăn. Trong mắt anh, mọi món ăn đều biến dạng kinh tởm, trong khi người khác lại thấy chúng bình thường. Anh chỉ có thể ăn 'đồ ăn hoang dại' (thực phẩm thối rữa với người khác) mà anh thấy tươi ngon. Anh lén lút ăn một quả táo và bị y tá Tiểu Như cùng bảo vệ phát hiện, bị ép súc miệng. Bác sĩ Triệu đề nghị anh thử ăn 'đồ ăn bình thường' của bệnh viện để được xuất viện, nhưng Trần Khải không thể nuốt trôi những món ăn ghê tởm đó.
- Chương 2: Yêu ngươi lão mụ, ngày mai gặp. Trần Khải tiếp tục truyền dịch và nhớ lại một tháng trước khi thế giới bắt đầu thay đổi, khi mẹ anh mang 'nho' (những tròng mắt) cho anh. Anh nhận ra những 'đồ ăn hoang dại' mà anh ăn giúp anh hồi phục sức khỏe. Anh bắt đầu nghi ngờ liệu mình bị bệnh hay cả thế giới đã biến chất. Mẹ anh (Trương Cầm) hứa sẽ đến thăm nhưng Trần Khải thấy xe mẹ anh rời đi mà không lên lầu, khiến anh hoài nghi và cảm thấy có điều bất thường.
- Chương 3: Lại nhặt được cơm. Mẹ Trần Khải gửi tin nhắn nói bận không đến thăm được, càng làm anh tin rằng mẹ mình đã nói dối. Mẹ anh cũng liên tục thúc giục anh 'phối hợp điều trị' và từ chối cho anh về nhà, khiến Trần Khải càng quyết tâm phải tự cứu mình. Anh bắt đầu kế hoạch lén lút 'kiếm ăn' các món hoang dại trong bệnh viện để khôi phục thể chất, với niềm tin rằng đó là con đường duy nhất để xuất viện. Anh tìm thấy một nắm cơm nắm và vừa ăn được một miếng thì bị gõ cửa phòng.