Tôi cho rằng tình yêu trên thế gian được chia thành hai loại. Thứ nhất, là tình yêu đến từ cả hai phía, tất nhiên họ sẽ có một cuộc tình hạnh phúc. Loại còn lại, chính là tình yêu đơn phương - loại tình yêu thường đi đến kết cục buồn. Ai cũng cho tình đơn phương là ngu ngốc, không đáng, nhưng tại sao người ta vẫn lao đầu vào nó như con thiêu thân, hi sinh tất cả vì người mà mình đã phải lòng...
Câu chuyện mà tôi sắp sửa viết đây thuộc loại tình yêu ngu ngốc và ấu trĩ như người đời đã nói. Nhưng tôi muốn các bạn có cái nhìn sâu sắc hơn về tình yêu mà chúng ta vẫn mơ mộng hằng ngày. Tôi muốn rằng một ngày nào đó tình yêu chỉ mang đến sự vui vẻ và hạnh phúc
"Bản chất của tình yêu chính là sự ích kỉ" Tôi đã từng nghe hoặc đọc câu nói này ở đâu đó trước kia và tôi mà ko chỉ giới trẻ đều đang từng ngày công nhận nó đúng. Minh chứng rõ ràng nhất chính là sự ghe tuông
Nhưng ko phải cứ yêu là phải bên cạnh người đó cho đến cùng. Ko phải cứ yêu là phải ở bên cạnh người đó đời đời kiếp kiếp và câu chuyện của tôi muốn gửi tới các bạn 1 thông điệp từ lời nói của nam chính" Tôi yêu là yêu, yêu ai là quyền của tôi, cô ấy có thể chấp nhận hoặc từ chối nó, ko sao cả vì đó là quyết định của cô ấy. Tôi ko cần người đó phải ở bên cạnh tôi, đáp trả lại tình yêu của tôi, tôi chỉ cần người đó đc hạnh phúc vậy là đủ"
...........................................................................
Nhân vật chính của tôi là 1 cô gái đơn thuần, 1 nữ cuồng anime 1 cách chính hiệu. Và cô ấy cx 1 phần giống tôi, muốn trốn tránh thực tại đầy cay độc của cuộc sống, sống vùi mình vào thế giới ảo. Sống 1 cuộc đời vô tư ko màu mè như các tiểu thư khác. Nhưng chính bởi sự hồn nhiên vô tư của mình, cô đã vô tình làm tổn thương trái tim của 1 người, người đó có lẽ là người còn yêu cô hơn cả chính mạng sống của bản thân mình
Nam chính trong truyện ko phải là 1 người bá đạo, chắc chắn là vậy. Càng ko phải là 1 người đàn ông lãng mạn trong truyền thuyết. Nam chính của tôi có lẽ hơi giống Hà Dĩ Thâm, si tình 1 cách tuyệt đối. Yêu 1 người con gái 1 cách sâu nặng nhưng từ nhỏ đến lớn người con gái ấy vẫn ko đặt anh vào trái tim mình, anh chỉ như 1 ngọn gió vô tình lướt qua cuộc sống tươi đẹp của cô ấy. Thế nên ms có 1 câu nói; Thanh mai nhưng ko trúc mã
...............................................................................
Tôi đã từng tưởng tượng rất nhiều lần trước khi viết truyện. Rằng nhân vật của tôi phải thật hoàn hảo, phải có 1 tình yêu thật đẹp khiến người người nhà nhà phải ngưỡng mộ. Nhưng khi viết tôi muốn tình yêu của họ phải đau khổ, mang chiều hướng bất hạnh để khiến cho họ càng trân trọng tình yêu của mình hơn
Các bạn ạ, ko có cái gì là cho ko cả. Tình yêu cx vậy. Để đến đc hạnh phúc, chúng ta phải đánh đổi nhiều thứ. Điều đó là tạo hoá muốn giữ lại những tình yêu mãnh liệt nhất cho cuộc đời
Vì vậy, hãy trân trọng tình yêu của những người xung quanh. Vì có lẽ họ đã thay đổi, mất đi nhiều thứ chỉ để đổi lấy cho bạn 1 nụ cười thôi đấy. Hãy nhìn xung quanh mình và hãy trân trọng họ hơn nữa nhé