Hồ Hi, thi rớt mỹ thuật sinh, tại bia quán uống rượu, muốn gia nhập q·uân đ·ội, đỉnh lưu hội họa hệ thống tới.
【 túc chủ vẽ nữ nhân hữu hình vô thần, từ vẽ nữ nhân chân bắt đầu 】
"Khai giảng ngày đầu tiên vẽ chân ngọc?"
Hồ Hi tìm kiếm được một đôi lý tưởng chân ngọc, chưa từng nghĩ là giáo hoa học tỷ.
Vì làm đỉnh lưu hoạ sĩ, Hồ Hi trực tiếp vẽ tranh.
Vẽ lên một bức không có nữ nhân, chỉ có JK chế phục Phi Dương ý niệm JK vẽ, phát hỏa!
. . .
Hội họa khảo thí, đề mục dĩ giả loạn chân, Hồ Hi vẽ Mĩ kim, từ điều biến sắc mực in cùng phòng ngụy đánh dấu.
Vẽ xong liền bị cảnh sát mang đi.
. . .
Vẽ phản c·hiến t·ranh tuyên truyền, Hồ Hi vẽ lên « đế quốc quật khởi ».
Toàn thế giới dân mạng sau khi thấy, run lẩy bẩy.
Vẽ xong, lại bị mang đi.
Sau đó.
Một vài bức kinh tâm táng đảm vẽ ở ria mép dưới ngòi bút xuất hiện.
Mỗi một lần vẽ xong đều bị mang đi.
. . .
Nhớ kỹ hỏi: "Linh cảm nơi phát ra?"
"Ta thích đợi tại Ferrari bên trên tìm linh cảm, bởi vì ta bị Ferrari kéo đen, ta chuẩn bị xách Lamborghini tìm linh cảm."
"Ngươi biết ngươi 3000 vạn fan hâm mộ 2999 vạn đều là anti fan sao?
"Còn không có một vạn phú bà phấn sao?"
"Ngươi ý kiến gì nghệ thuật cùng trang bức quan hệ?"
"Nghệ thuật chính là trang bức, ta thích trang bức cái từ này, ta từ nhỏ đã trang bức, giả dạng làm hiện tại ha ha ha ~ "
【 túc chủ vẽ nữ nhân hữu hình vô thần, từ vẽ nữ nhân chân bắt đầu 】
"Khai giảng ngày đầu tiên vẽ chân ngọc?"
Hồ Hi tìm kiếm được một đôi lý tưởng chân ngọc, chưa từng nghĩ là giáo hoa học tỷ.
Vì làm đỉnh lưu hoạ sĩ, Hồ Hi trực tiếp vẽ tranh.
Vẽ lên một bức không có nữ nhân, chỉ có JK chế phục Phi Dương ý niệm JK vẽ, phát hỏa!
. . .
Hội họa khảo thí, đề mục dĩ giả loạn chân, Hồ Hi vẽ Mĩ kim, từ điều biến sắc mực in cùng phòng ngụy đánh dấu.
Vẽ xong liền bị cảnh sát mang đi.
. . .
Vẽ phản c·hiến t·ranh tuyên truyền, Hồ Hi vẽ lên « đế quốc quật khởi ».
Toàn thế giới dân mạng sau khi thấy, run lẩy bẩy.
Vẽ xong, lại bị mang đi.
Sau đó.
Một vài bức kinh tâm táng đảm vẽ ở ria mép dưới ngòi bút xuất hiện.
Mỗi một lần vẽ xong đều bị mang đi.
. . .
Nhớ kỹ hỏi: "Linh cảm nơi phát ra?"
"Ta thích đợi tại Ferrari bên trên tìm linh cảm, bởi vì ta bị Ferrari kéo đen, ta chuẩn bị xách Lamborghini tìm linh cảm."
"Ngươi biết ngươi 3000 vạn fan hâm mộ 2999 vạn đều là anti fan sao?
"Còn không có một vạn phú bà phấn sao?"
"Ngươi ý kiến gì nghệ thuật cùng trang bức quan hệ?"
"Nghệ thuật chính là trang bức, ta thích trang bức cái từ này, ta từ nhỏ đã trang bức, giả dạng làm hiện tại ha ha ha ~ "
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trương Nịnh Khê
- Lộc Mỹ Na
Hồ Hi, một sinh viên mỹ thuật thi rớt, nhận được 'Đỉnh lưu hội họa hệ thống' giúp anh trở thành họa sĩ hàng đầu. Hệ thống yêu cầu anh hoàn thành các nhiệm vụ vẽ người, bắt đầu từ 'họa cước' (vẽ chân), dẫn anh vào những tình huống dở khóc dở cười với các nữ giáo hoa trong trường như Trương Nịnh Khê và Lộc Mỹ Na. Anh dùng khả năng hội họa và tài 'trang bức' của mình để thu hút sự chú ý, kiếm fan hâm mộ và tiền bạc, đồng thời nâng cao kỹ năng nghệ thuật. Tuy nhiên, điều này cũng khiến anh vướng vào nhiều hiểu lầm và rắc rối hài hước, liên tục bị các cô gái 'truy đuổi' hoặc hiểu lầm là 'biến thái'.
Đỉnh lưu hội họa hệ thống: Cung cấp nhiệm vụ học tập, ban thưởng kỹ năng (Tuyệt đối sắc cảm giác, Chỉ pháp linh động, Cực hạn chi tiết hoạ sĩ), và cơ chế 'gấp mười hoàn lại' tiền bạc từ sự tán thành của fan hâm mộ, giúp Hồ Hi nhanh chóng phát triển họa kỹ và tài chính.
Truyện có một ý tưởng hệ thống mới lạ xoay quanh chủ đề hội họa, mang lại những tình huống hài hước và giải trí khi nam chính Hồ Hi dùng 'nghệ thuật' để 'trang bức'. Sự phát triển của nhân vật chính, từ một mỹ thuật sinh thi rớt đến một họa sĩ có tiếng tăm, được thúc đẩy rõ ràng bởi hệ thống. Khả năng ứng biến nhanh nhạy và tài ăn nói của Hồ Hi tạo nên nhiều khoảnh khắc gây cười, đặc biệt là trong các tương tác với các nữ giáo hoa.
Mặc dù cố gắng lái theo hướng hài hước và nghệ thuật, nhưng một số hành động và lời nói của nam chính Hồ Hi, như trộm vẽ chân người khác hay cách anh tiếp xúc với các nữ nhân vật, có thể bị xem là hơi 'thô tục' hoặc 'biến thái' đối với một bộ phận độc giả. Motif 'liếm chó' và 'tình địch' xuất hiện khá sớm và có phần rập khuôn, chưa tạo được nhiều sự đột phá. Cốt truyện vẫn còn hơi đơn giản, tập trung chủ yếu vào việc tạo ra các tình huống gây cười từ sự hiểu lầm.
Trời đất ơi, cha nội này kiểu gì vậy? Vẽ chân giáo hoa xong còn đổ tại mình nghiêm cẩn nghệ thuật, nghe muốn đấm ghê. Xong rồi bị con nhà người ta úp sọt vụ JK mà vẫn còn cãi chày cãi cối, đúng là mặt dày không ai bằng. Cái kiểu làm nghệ thuật mà cứ cà khịa, tạo drama để kiếm fame thì thôi rồi. Liếm chó Lưu Văn Bác thì đúng kiểu loser, nhưng mà ông Hồ Hi cũng không phải dạng vừa, toàn lợi dụng mấy bà chị để tăng tương tác, hơi bị 'red flag' nha. Bộ đồ lót 4 triệu 4 mua cho gái còn kêu chuyển khoản, đúng là 'sugar baby' của chị em giáo hoa.
- Chương 01: Hồ Hi, một sinh viên mỹ thuật thi rớt Ương Mỹ và chỉ đậu Kim Nghệ, đang trên tàu đến trường với tâm trạng chán nản. Đột nhiên, 'Đỉnh lưu hoạ sĩ hệ thống' kích hoạt, giao cho anh nhiệm vụ 'họa cước' (vẽ chân) trong 20 phút để nhận thưởng 'Tuyệt đối sắc cảm giác'. Anh vội vã tìm kiếm 'chân ngọc' và tình cờ bắt gặp một học tỷ xinh đẹp đang ngồi xoa bóp chân, quyết định biến cô thành đối tượng vẽ của mình.
- Chương 02: Học tỷ phát hiện Hồ Hi đang vẽ chân mình và vô cùng tức giận. Hồ Hi nhanh chóng dùng tài ăn nói khéo léo, giải thích rằng cô là 'phong cảnh đẹp nhất' và vì quá nghiêm cẩn với nghệ thuật nên chỉ dám phác họa một phần 'tác phẩm nghệ thuật' từ khoảnh khắc đó. Học tỷ, Trương Nịnh Khê, từ chỗ tức giận dần chuyển sang ngại ngùng và cuối cùng đồng ý để anh vẽ nốt phần ngón út.
- Chương 03: Hồ Hi hoàn thành bức vẽ chân với điểm số 98.5 từ hệ thống, thành công nhận được 'Tuyệt đối sắc cảm giác' – một thiên phú hiếm có. Hệ thống cũng mở 'nghệ thuật thương thành' với kỹ năng 'Chỉ pháp linh động' giá 10 vạn, yêu cầu 1 vạn fan hâm mộ để mua. Anh nhận ra Trương Nịnh Khê chính là học tỷ của trường mình, cô còn nhiệt tình giúp đỡ anh. Hồ Hi nảy ra ý định livestream vẽ để kiếm đủ fan mua kỹ năng.