Thể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược tình cảm, lưu luyến thâm tình
Nhân vật chính: An Hồng, Lộ Văn Phàm, Hàn Hiểu Quân ┃
phối hợp diễn: Tần Nguyệt, Lâu Tĩnh Tĩnh, Từ Mạt Mạt, Hứa Lạc Phong, Trình Húc, Tiêu Lâm, Trần Hàng, Khổng Lam ┃
cái khác: nam chủ tàn tật, chân sau cắt, không thích chớ nhập hố
Editor: Tịnh Du
Từ ngày Lộ Văn Phàm bảy tuổi đến giờ anh đã luôn theo đuổi An Hồng thực sự rất cực khổ, đến khi tương lai tốt đẹp đang hiện ra trước mắt thì anh lại phạm vào một lỗi suốt đời không thể tha thứ được.
Thanh xuân của hai người họ chính là kết thúc vào đêm mưa năm đó.
Có bài hát có lời ca như vậy:
Có người hỏi anh em tốt đến mức nào
Nhiều như vậy năm anh vẫn không quên được
Gió xuân đẹp cũng không đẹp bằng nụ cười của em
Người chưa gặp em họ sẽ không hiểu
Đối với Văn Phàm mà nói, giang sơn cho dù đẹp, cũng không bằng nụ cười của cô.
Đây là đoạn tình cảm trải qua 20 năm lưu luyến, có lẽ, là 30 năm, 40 năm, 50 năm, thẳng cho đến vĩnh viễn...
Đối thoại:
"khi lớn em gả cho anh được không A Hồng?"
----
"Hàn Hiểu Quân, em yêu anh muốn gả cho anh, hai người chúng ta sẽ mãi ở cùng một chỗ"
----
"Không ai lấy, cùng lắm là gả cho anh là được rồi"
"Đầu đất mới có thể gả cho anh"
"Em chính là đầu đất! Sau này cũng chỉ anh muốn lấy em"
"Anh thì nghĩ, có chế em cũng không gả cho anh"
****************************
"Lộ Văn Phàm! Người như anh thật đáng ghét! Tại sao anh có thể đáng ghét như vậy, tôi chỉ hy vọng anh vĩnh viễn đừng xuất hiện ở trước mặt tôi!