P/S: NÊN ĐỌC GIỚI THIỆU 2 TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN
Trần Hi nhìn lấy đem một khối mấy trăm cân đá lớn quăng đi ra sĩ tốt, không nói ngắm Thương Thiên, đây thật là Đông Hán những năm cuối ?
Lữ Bố đan thương thất mã tạc xuyên vạn người bộ đội, vậy làm sao xem cũng không khoa học.
Triệu Tử Long thật lòng long hồn bám vào người, một kiếm Đoạn Sơn, đây còn là người ?
Điển Vi một người che chở Tào Tháo g·iết ra trại địch, tiện tay làm thịt đối diện mấy nghìn Bộ Kỵ, cái này chiến đấu lực mạnh nổ đi!
Cái này có phải hay không nơi nào có chút không đúng a, Trần Hi tiện tay sờ soạng một cái quạt lông ngỗng quơ một cái, cuồng phong gào thét, hít một khẩu khí, "Đây là Thần Thoại a, tự ta đều không bình thường."
Ps: Kỳ thực đây là một phần nghiêm chỉnh làm ruộng văn. . .
Giới thiệu sau khi đã thẩm hơn 3k chương:
Truyện siêu phẩm, giá không ls.
Main kiếp trước cũng làm chức cao, xuyên về thời tam quốc, thời gian quần hùng thảo Đổng.
Võ tướng có Nội Khí Ngưng Luyện - Luyện Khí Thành Cương - Nội Khí Ly Thể - Phá Giới... Võ tướng còn có quân đoàn thiên phú.
Mưu thần có tinh thần thiên phú, đa dạng, đa dụng.
Thế giới sức mạnh biến đổi so với lịch sử, nên các nhân vật tính cách cũng sẽ khác, Lưu Bị nhân nghĩa vô song (chứ ko giả nhân giả nghĩa), trao quyền cấp dưới. Tào Tháo năng thần thịnh trị (khi hoàng tộc còn có cứu, vẫn cho cơ hội, khi nhà hán cường thịnh, 1 lòng phát triển qg), Viên Thiệu kiêu hùng, anh chủ, được lòng thuộc hạ, Tôn Sách vũ dũng, quân chủ thiên phú cường đại, (Chu Du sẽ thay đổi mệnh TS, ko còn c·hết yểu), Chu Du toàn năng, là bộ não của Tôn Sách....
Nên đừng đem thuyết âm mưu ở truyện khác vào, thời thế tạo anh hùng, thời đại này phồn tinh lóng lánh, main thì là hạo nguyệt.
Bối cảnh: Thời hán mạt, có 4 đại đế quốc, Hán (Tier I), Parthia (Tier II), Kushan (quý sương) (Tier II), Roma (Tier I), Main dùng tầm nhìn ngàn năm từ kiếp trước, thay đổi hán mạt.
Từng võ tướng, mưu thần được khắc họa triệt để, dù bất kể ở phe nào, cũng có điểm sáng riêng.
Nếu max chỉ số là 100, thì nội chính main là 110, quân sự 20-30, hậu cần 110, giỏi về nội chính cùng hậu cần, chứ ko phải toàn tài, các nhân vật khác có nhiều chỗ tỏa sáng.
Main mệnh cách hợp nội chính, tuy theo quân chủ, nhưng chỉ là bạn chung chí hướng, chỉ gọi chức vị, ko gọi chủ công.
(Mh thời đó là Giao Chỉ dưới sự cai trị của thái thú Sĩ Tiếp, vốn theo ls sau này sẽ bị Tôn Quyền nhập về đông ngô, nhưng trong truyện, sẽ chỉ làm nơi sx lương thực, ko b·ị đ·ánh, còn Bách Việt thì là khu mạnh hoạch, ngột đột cốt, chúc dung. Còn VN mh là Lạc Việt, ko thuộc Bách Việt kể trên, các nhà sử học trung cũng nhận định thế, nên đừng thấy chữ Việt r này nọ)