Tế Tự Trăm Năm, Ta Trở Thành Bộ Lạc Tiên Tổ
Tình trạng:
Còn Tiếp
Xuyên qua đến Đại Hoang, Thẩm Xán bởi vì thân thể 'Yếu đuối 'Trở thành Chích Viêm bộ lạc Tổ miếu trông coi tổ miếu, phụ trách Tổ miếu hằng ngày vẩy nước quét nhà, hương hỏa cung phụng, hằng ngày tế tự.
Đại Hoang hồng thủy, đ·ộng đ·ất, tai thú hoành hành.
Nhân Tộc tế tự thiên địa, không có chim dùng.
Cung phụng tai thú, cũng không có chim dùng.
Nhân Tộc tiền bối săn hoang thú, lấy thú huyết tẩy luyện bản thân, khai sáng đời thứ nhất võ đạo phương pháp tu hành, tại Đại Hoang bên trong lấy ăn cầu sống.
Phương pháp này mặc dù thiếu hụt bụi rậm bụi rậm, tu hành quá trình bên trong khí huyết b·ạo l·oạn, đốt trải qua hủy thân, lại con đường phía trước có thiếu, lại làm cho Nhân Tộc ở trong đại hoang cầu được một hơi sinh tồn chi địa.
Cho nên Đại Hoang các bộ xây Tổ miếu hàng năm tế tự tiên tổ, khắc ghi tiên tổ khai thác gian khổ, liền ngày xưa săn bắn trở về thú săn cũng sẽ vào hiến Tổ miếu bên trong, kính thỉnh tiên tổ hưởng dụng.
Thẩm Xán dựa theo miếu thiêu trách nhiệm, lấy 'Loan Đao' đâm hoang Thú Chi cái cổ, lấy máu hiến cho tiên tổ, lại phát hiện chính mình có thể hấp thu hoang thú thọ nguyên, thôi diễn phương pháp tu hành.
Đến đây, ai nói võ đạo chỉ có thể dừng bước tại thất giai phía trước, vĩnh ở tai Thú Chi bên dưới?
. . .
Nhiều năm về sau, Chích Viêm bộ lạc bên ngoài tai thú không có chi cầu mang theo ngập trời hồng thủy cuốn tới, đại địa một vùng biển mênh mông, bộ lạc tộc nhân quỳ sát tại Tổ miếu bên ngoài.
"Cầu tiên tổ che chở!"
Quyển sách lại tên 《 ta trộm tổ tiên tế phẩm nuôi chính ta 》, 《 tiên tổ tế phẩm, người nào ăn không phải ăn 》
Đại Hoang hồng thủy, đ·ộng đ·ất, tai thú hoành hành.
Nhân Tộc tế tự thiên địa, không có chim dùng.
Cung phụng tai thú, cũng không có chim dùng.
Nhân Tộc tiền bối săn hoang thú, lấy thú huyết tẩy luyện bản thân, khai sáng đời thứ nhất võ đạo phương pháp tu hành, tại Đại Hoang bên trong lấy ăn cầu sống.
Phương pháp này mặc dù thiếu hụt bụi rậm bụi rậm, tu hành quá trình bên trong khí huyết b·ạo l·oạn, đốt trải qua hủy thân, lại con đường phía trước có thiếu, lại làm cho Nhân Tộc ở trong đại hoang cầu được một hơi sinh tồn chi địa.
Cho nên Đại Hoang các bộ xây Tổ miếu hàng năm tế tự tiên tổ, khắc ghi tiên tổ khai thác gian khổ, liền ngày xưa săn bắn trở về thú săn cũng sẽ vào hiến Tổ miếu bên trong, kính thỉnh tiên tổ hưởng dụng.
Thẩm Xán dựa theo miếu thiêu trách nhiệm, lấy 'Loan Đao' đâm hoang Thú Chi cái cổ, lấy máu hiến cho tiên tổ, lại phát hiện chính mình có thể hấp thu hoang thú thọ nguyên, thôi diễn phương pháp tu hành.
Đến đây, ai nói võ đạo chỉ có thể dừng bước tại thất giai phía trước, vĩnh ở tai Thú Chi bên dưới?
. . .
Nhiều năm về sau, Chích Viêm bộ lạc bên ngoài tai thú không có chi cầu mang theo ngập trời hồng thủy cuốn tới, đại địa một vùng biển mênh mông, bộ lạc tộc nhân quỳ sát tại Tổ miếu bên ngoài.
"Cầu tiên tổ che chở!"
Quyển sách lại tên 《 ta trộm tổ tiên tế phẩm nuôi chính ta 》, 《 tiên tổ tế phẩm, người nào ăn không phải ăn 》
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Liệt Thạch Cảnh (nhất giai), Khai Sơn Cảnh (nhị giai), Thiên Mạch Cảnh (tam giai)
Thẩm Xán xuyên không đến thế giới Đại Hoang khắc nghiệt, trở thành một người yếu đuối trong bộ lạc Chích Viêm và được giao nhiệm vụ trông coi Tổ miếu. Anh phát hiện ra "kim thủ chỉ" của mình là một Tế đỉnh, cho phép hấp thu thọ nguyên từ các tế phẩm hoang thú và dùng nó để thôi diễn, cải tiến các phương pháp tu luyện võ đạo (như Quỳ Ngưu Quyền) và vu thuật (như phương thuốc trung hòa thú huyết). Nhờ khả năng này, anh không chỉ tự mình mạnh lên mà còn giúp bộ lạc cải thiện sức mạnh, đối phó với thiên tai (lũ lụt, ôn dịch) và các mối đe dọa từ tai thú. Mục tiêu của anh là làm cho bộ lạc trở nên vững mạnh hơn để đảm bảo an toàn cho chính mình.
Thẩm Xán sở hữu một "Tế đỉnh" trong ý thức, cho phép anh hấp thu thọ nguyên từ tế phẩm hoang thú và sử dụng nó để thôi diễn, cải tiến các phương pháp tu luyện võ đạo và vu thuật. Kèm theo là thần thông "Vạn hóa quy nhất" giúp anh hoàn hảo luyện hóa mọi tài nguyên tu luyện, biến chúng thành sức mạnh.
Truyện có một khởi đầu khá độc đáo và hấp dẫn với ý tưởng về "kim thủ chỉ" có khả năng thôi diễn, cải tiến công pháp và vu thuật. Bối cảnh Đại Hoang được miêu tả khắc nghiệt, đầy rẫy thiên tai và nguy hiểm, tạo cảm giác sinh tồn chân thực. Nhân vật chính Thẩm Xán không "auto-bá" ngay từ đầu mà phát triển dần dần, sử dụng trí tuệ và "buff" của mình để không chỉ mạnh lên bản thân mà còn giúp đỡ bộ lạc thoát khỏi cảnh khó khăn. Việc cải tiến phương pháp luyện võ và bài thuốc cho bộ lạc thể hiện sự gắn kết và tinh thần cộng đồng, mang lại cảm giác thỏa mãn khi chứng kiến cả bộ lạc cùng phát triển.
Mặc dù ý tưởng chính là tốt, nhưng quá trình "thôi diễn" công pháp thông qua "đại mộng" và những lời "chửi bới" từ hệ thống đôi khi tạo cảm giác hơi dài dòng hoặc cường điệu. Việc nhân vật chính lén lút "trộm" tế phẩm của tổ tiên mà không gặp bất kỳ rào cản tâm lý hay hậu quả nào đáng kể có thể làm giảm tính chân thực. Các đoạn miêu tả nội tâm khi Thẩm Xán nhớ về đồ ăn kiếp trước đôi lúc hơi lan man, chưa thực sự cần thiết cho mạch truyện.
Ông nội main yếu đuối vãi chưởng, xuyên không mà cứ phải lén lút 'hack' đồ của tổ tiên mới mạnh lên được. Bối cảnh Đại Hoang thì toàn tai nạn với chết chóc, không có tí 'chill' nào. Cái hệ thống 'thôi diễn' thì cứ chửi xối xả, đã yếu còn bị chửi, đúng là 'toxic environment' luôn. Kiểu này sao mà 'flex' được hả trời? Đã vậy còn ăn trộm tế phẩm, nghe cứ 'tởm tởm' sao ấy.
- **Chương 1: Miếu thờ** Thẩm Xán xuyên không đến Đại Hoang, nhập vào thân xác một thiếu niên yếu đuối trong bộ lạc Chích Viêm. Do thể trạng kém, anh được chuyển từ đội săn bắn sang trông coi Tổ miếu. Anh nhận thấy thế giới Đại Hoang cực kỳ khắc nghiệt với thiên tai và tai thú hoành hành, sự sống của Nhân Tộc vô cùng khó khăn.
- **Chương 2: Truyền thừa** Thẩm Xán được Hỏa Hàm, người trông coi Tổ miếu, hướng dẫn thực hiện nghi thức tế tự hoang thú đầu tiên. Khi dùng Loan Đao đâm vào hoang thú, anh phát hiện ra khả năng đặc biệt của mình: hấp thu thọ nguyên từ tế phẩm và một "Tế đỉnh" trong ý thức, cho phép anh "thôi diễn" các phương pháp tu luyện. Anh ngay lập tức dùng 33 năm thọ nguyên để nâng cấp "Quỳ Ngưu Quyền" từ cấp độ "kém" lên "hạ phẩm".
- **Chương 3: Tế đỉnh** Thẩm Xán đồng ý học vu y từ Hỏa Hàm và nhận ra sự đơn sơ của võ đạo cũng như vu y thuật trong bộ lạc. Anh tiếp tục thử nghiệm "Tế đỉnh" và phát hiện vu y thuật cũng có thể được thôi diễn, cải tiến. Với nhận thức về nguy hiểm của Đại Hoang và sự yếu kém của bộ lạc, anh quyết định sẽ âm thầm dùng "kim thủ chỉ" của mình để giúp bộ lạc mạnh lên, qua đó cũng tự bảo vệ bản thân.