JavaScript is off. Please enable to view full site.

Tam Quốc: Ta Cầm Kiếm Buộc Thủy Kính Vì Ta Đánh Quảng Cáo

95 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Dã Sử
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 1,213,814
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 2,263
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Tam Quốc: Ta Cầm Kiếm Buộc Thủy Kính Vì Ta Đánh Quảng Cáo
Đã có 9 người đánh giá / Tổng đề cử
Độc Cô Ngôn, hiệu Long Uyên tiên sinh.

Thủy Kính tiên sinh có lời: Ngọa Long Phượng Sồ đến một liền có thể an thiên hạ, Tử Sơ hiếu thẳng như vong một người, thì Hán thất khó hưng. Kỳ thật Thủy Kính tiên sinh phía sau còn có một câu, đó chính là: Thế nhưng đến Long Uyên người, có thể sánh vai Tần hoàng Hán võ.

Làm người hiện đại Độc Cô Ngôn, dưới cơ duyên xảo hợp, xuyên qua đến tam quốc, từ đây mở ra hắn truyền kỳ một đời.

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Độc Cô Ngôn, một sinh viên và người đam mê quân sự hiện đại, xuyên không đến cuối thời Đông Hán sau một tai nạn điện giật. Anh thức tỉnh Hệ thống Danh vọng và đặt mục tiêu tích lũy 10 triệu điểm danh vọng để trở về hiện đại. Để đạt được điều đó, anh dùng kiến thức hiện đại và tài năng của mình để thu hút sự chú ý của các danh sĩ, đặc biệt là Thủy Kính tiên sinh, ép ông quảng bá mình là 'thiên hạ đệ nhất nhân'. Sau đó, anh được Từ Thứ và Thủy Kính tiên sinh tiến cử cho Lưu Bị. Độc Cô Ngôn từ chối đề nghị quản lý Kinh Châu của Lưu Biểu (qua Lưu Bị) nhưng hướng dẫn Lưu Bị mượn binh và kỳ trân dị bảo để chiếm Tây Xuyên. Anh còn đưa ra ý tưởng về bàn đạp và móng ngựa sắt để tăng cường sức mạnh kỵ binh của Lưu Bị, gây chấn động toàn quân.
Hệ thống danh vọng (Fame System) giúp Độc Cô Ngôn hối đoái vật phẩm từ hiện đại (như khoai lang, khoai tây, bàn đạp, sắt móng ngựa, lá trà) và cung cấp Thái Cực Kiếm pháp. Hệ thống cũng cho biết cần 10 triệu điểm danh vọng để trở về hiện đại.
Truyện có một khởi đầu khá độc đáo khi nhân vật chính không chỉ xuyên không mà còn có một 'hệ thống danh vọng' khá bá đạo, buộc người khác phải quảng bá cho mình. Cách xử lý tình huống và đối đáp của Độc Cô Ngôn cho thấy sự tự tin và mưu mẹo của một người hiện đại. Việc đưa các ý tưởng hiện đại như bàn đạp, móng ngựa sắt vào Tam Quốc tạo ra những điểm nhấn thú vị và logic, làm tăng tính hấp dẫn của câu chuyện. Nhân vật chính không bị 'gánh nặng' của việc phải theo lịch sử mà chủ động định hình cục diện, mang lại cảm giác mới lạ cho thể loại Tam Quốc. Mối quan hệ giữa Độc Cô Ngôn và các nhân vật lịch sử như Lưu Bị, Quan Trương được xây dựng khá tốt, thể hiện sự kính nể dần dần thông qua tài năng của Độc Cô Ngôn.
Dù có những điểm sáng tạo, một số tình tiết còn hơi 'thô' hoặc quá nhanh. Ví dụ, việc Độc Cô Ngôn dễ dàng 'cầm kiếm buộc' Thủy Kính tiên sinh đánh quảng cáo, hay việc Lưu Bị ngay lập tức tin tưởng và trao quyền lớn cho một người trẻ tuổi chưa có công tích rõ ràng (dù có lời tiến cử) có thể cảm thấy hơi khiên cưỡng. Việc xây dựng 'tình cảm' với hai thị nữ diễn ra hơi gấp và có phần khuôn mẫu, chưa đi sâu vào tâm lý. Ngoài ra, việc 'ngẫu nhiên' phát hiện ra các vật phẩm quan trọng trong hệ thống cũng làm giảm đi một chút sự sáng tạo của nhân vật chính.
Truyện khá 'sảng' nhưng đôi khi hơi 'ảo' với mấy pha buff kiểu cầm kiếm dọa Thủy Kính hay 'thần cơ diệu toán' của Độc Cô Ngôn. Logic truyện có lúc hơi 'fast & furious', mọi thứ diễn ra quá trơn tru mà không có nhiều thử thách hay rắc rối đáng kể cho main. Đặc biệt là cái màn main nấu ăn xong hai thị nữ mê mẩn rồi tự nguyện 'phụng dưỡng', nghe hơi 'cringe' và thiếu thực tế.
  • Chương 1: Từ Thứ rời bỏ Lưu Bị về với Tào Tháo để cứu mẹ. Trước khi đi, Từ Thứ tiến cử Chư Cát Lượng (Ngọa Long) và Độc Cô Ngôn (Long Uyên tiên sinh) cho Lưu Bị. Độc Cô Ngôn là người hiện đại xuyên không, có hệ thống danh vọng. Anh chủ động tìm gặp Thủy Kính tiên sinh, dùng kiếm thuật và kiến thức hiện đại ép Thủy Kính phải quảng bá mình là 'thiên hạ đệ nhất nhân'. Thủy Kính tiên sinh sau đó đến gặp Lưu Bị và miễn cưỡng nhắc đến Độc Cô Ngôn là người đứng đầu thiên hạ, khiến Lưu Bị quyết định đi thỉnh giáo.
  • Chương 2: Lưu Bị đến Long Uyên bái phỏng Độc Cô Ngôn. Độc Cô Ngôn khuyên Lưu Bị không nên giành Kinh Châu mà nên chiếm Ích Châu (Tây Xuyên) làm căn cứ, giống như Hán Cao Tổ. Anh từ chối lời mời rời núi ban đầu của Lưu Bị nhưng sau đó dùng câu 'Vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh...' để thể hiện chí hướng và chấp nhận giúp Lưu Bị, trở thành quân sư.
  • Chương 3: Độc Cô Ngôn đề xuất Lưu Bị xuất binh đánh Tây Xuyên ngay lập tức, bị Quan Vũ và Trương Phi phản đối và cho rằng anh 'đàm binh trên giấy'. Độc Cô Ngôn đưa ra một lời cá cược rằng Lưu Biểu sẽ bệnh nguy và ủy thác Kinh Châu cho Lưu Bị. Anh cảnh báo Lưu Bị không nên chấp nhận Kinh Châu mà chỉ nên mượn binh và kỳ trân dị bảo, với lý do là để chiếm Tây Xuyên cho Lưu Biểu. Quan Vũ và Trương Phi chấp nhận lời cá cược.
Mới nhất
3 tháng trước
loading
loading
loading