JavaScript is off. Please enable to view full site.

Tạ Yêu, Ta, Học Sinh Tiểu Học, Đã Thành Trù Thần!

99 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Đô Thị
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 859,995
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 2,319
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Tạ Yêu, Ta, Học Sinh Tiểu Học, Đã Thành Trù Thần!
Đã có 11 người đánh giá / Tổng đề cử
[ mỹ thực ]+ [ thường ngày ]+ [ không cp ]+ [ ấm áp ]+ [ chữa trị ]+ [ khôi hài ] ——

"Học sinh tiểu học duy nhất việc cần phải làm chính là đi học cho giỏi... Nhưng ta nghĩ phương lão sư đi học là không làm việc đàng hoàng."

"Xếp hàng cuối cùng đến ta rồi... Phương lão sư, tiểu học làm việc ta trước thả một chút? Trước giúp ta xào cái cơm chiên trước?"

"Ngươi cho ta tại tiểu học cửa chờ lấy là tiếp hài tử nhà mình đâu? Ta nhưng thật ra là chờ đón phương lão sư tan học, tốt cái thứ nhất ăn được hắn làm đồ ăn..."

Ta Yêu, người tại thế giới song song, lớn chừng cái đấu người, bỗng chốc xuyên thành rồi học sinh tiểu học, vậy phải làm sao bây giờ?

cũng may kích hoạt lên hệ thống, đạt được Trù Thần thiên phú.

làm ra đồ ăn không chỉ làm cho người thèm nhỏ nước dãi, muốn ngừng mà không được, còn có thể gọi người ăn ra đây trong trí nhớ tối mùi vị quen thuộc đến!

là hồi nhỏ nãi nãi đồ ăn, là trong trí nhớ mụ mụ hương vị, cũng là sớm mấy năm lạc phách thời đói bụng ba ngày mới bắt đầu ăn một miếng cơm.

kết quả là. "Hảo gia hỏa, đây là cái gì tiểu học? Tiếp người đều là xe sang trọng, còn đẩy một con đường... Không phải, đầu này chống lên làm sao còn có máy bay trực thăng đâu? Như thế ngang tàng sao?"

"Không, ngươi sai lầm rồi, tiểu học chỉ là bình thường tiểu học, về phần những thứ này xe sang trọng máy bay trực thăng cái gì... Đều là thèm ăn, và đầu bếp tan học đâu!"

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Không có cấp bậc tu luyện rõ ràng, chủ yếu dựa vào "điểm kinh nghiệm" thu được từ các hoạt động liên quan đến nấu ăn để học các kỹ năng (đao công, thực đơn) trong hệ thống.
Phương Thương, một người trưởng thành từ thế giới song song, xuyên không vào thân xác một học sinh tiểu học lớp 5. Anh cảm thấy mệt mỏi và không thích nghi được với việc học, thường xuyên ngủ gật trên lớp, khiến phụ huynh bị mời lên trường. Bố mẹ Phương Thương, chủ một tiệm cơm, quyết định bắt anh ra bếp phụ giúp để anh nếm trải sự vất vả của lao động, hy vọng anh sẽ nhận ra giá trị của việc học. Tuy nhiên, trong quá trình làm bếp, Phương Thương bất ngờ kích hoạt hệ thống "Trù Thần thiên phú", với khả năng khiến món ăn gợi lên những hương vị ký ức sâu sắc nhất của người ăn. Từ đó, anh say mê nấu ăn để tích lũy điểm kinh nghiệm, vô tình tạo ra những món ăn khiến khách hàng xúc động đến bật khóc, làm đảo lộn kế hoạch của bố mẹ anh và thu hút sự chú ý đến tiệm cơm của gia đình.
Hệ thống nghề nghiệp nhân sinh (nhân sinh chức nghiệp hệ thống) kích hoạt Trù Thần thiên phú, với năng lực đặc biệt là "Trong trí nhớ khắc sâu nhất hương vị", khiến món ăn gợi lên ký ức sâu sắc nhất của người ăn.
Truyện mang lại cảm giác ấm áp và chữa lành, đặc biệt là khi các món ăn của Phương Thương gợi lại những ký ức sâu sắc và cảm động cho người thưởng thức. Cách tác giả xây dựng tình huống hài hước từ sự hiểu lầm giữa các thế hệ và sự phát triển của nhân vật chính trong việc khám phá đam mê nấu ăn là điểm cộng lớn. Mặc dù là 'hệ thống văn', nhưng nó được lồng ghép một cách tự nhiên vào cuộc sống hàng ngày, tạo ra một không khí thư giãn và cuốn hút. Việc không có CP cũng giúp tập trung vào sự phát triển cá nhân và các mối quan hệ gia đình, bạn bè.
Mặc dù truyện có yếu tố chữa lành, nhưng mô típ "hệ thống" và "xuyên không" đã khá quen thuộc, có thể khiến một số độc giả cảm thấy thiếu sự đột phá. Cách các nhân vật phụ (ban đầu là phụ huynh và một số khách hàng) cố tình "đả kích" nam chính để anh ta nhận ra "khổ sở" của lao động chân tay, dù có ý tốt, đôi khi lại tạo cảm giác hơi khiên cưỡng và phi thực tế. Yếu tố "ăn ngon đến bật khóc" có thể bị lạm dụng và gây cảm giác cường điệu.
Vibe truyện hơi "bô lão" tí. Cái kiểu bố mẹ ép con làm việc để biết "sự đời" rồi quay đầu học hành nghe có vẻ hơi old-school. Mà cái hệ thống "Trù Thần" rồi món ăn khiến người ta "khóc oà" nghe cũng hơi "drama queen" quá. Đôi khi tui chỉ muốn một món ăn ngon mà không cần phải "khơi gợi ký ức tuổi thơ" hay "chữa lành tâm hồn" gì đó đâu. Với cả, mấy tag như "hệ thống", "xuyên không" thì giờ nhan nhản rồi, cần gì đó mới mẻ hơn chứ.
  • **Chương 01: Nhường hắn xem xét rốt cục là đọc sách mệt hay là xào rau mệt!** Phương Thương, một người làm công ở thế giới song song xuyên vào thân xác học sinh tiểu học lớp 5, không thích nghi được với cuộc sống đi học, thường xuyên ngủ gật trên lớp. Cô giáo Vương đã gọi điện cho mẹ Phương Thương là Ngô Hân. Bố mẹ Phương Thương quyết định để anh nghỉ học thêm, nghỉ các lớp năng khiếu và bắt anh xuống bếp phụ giúp để anh nhận ra sự vất vả của việc kiếm tiền, từ đó sẽ tự giác học tập chăm chỉ hơn.
  • **Chương 02: Trù Thần thiên phú** Phương Thương chấp nhận phụ giúp bếp núc. Ngay khi rửa rau, anh kích hoạt "Hệ thống nghề nghiệp nhân sinh" và đạt được "Trù Thần thiên phú" với năng lực "Trong trí nhớ khắc sâu nhất hương vị". Anh vui vẻ vì có bàn tay vàng và nhận ra các công việc bếp núc, đặc biệt là thái rau, giúp anh kiếm điểm kinh nghiệm nhanh nhất. Bố mẹ anh vẫn tưởng anh đang cố gắng để tránh học.
  • **Chương 03: Trứng xào ớt** Khách hàng đầu tiên là Hà Nam, người muốn ăn bữa tối kỷ niệm sinh nhật tuổi 30. Mẹ Phương Thương "ngầm" nhờ Hà Nam chê món ăn của Phương Thương để "đả kích" con trai. Phương Thương xào món trứng xào ớt theo chỉ dẫn của cha, món ăn tuy không đẹp mắt nhưng được phục vụ cho Hà Nam. Cả gia đình Phương Thương theo dõi phản ứng của khách với vẻ hồi hộp.
loading
loading
loading