JavaScript is off. Please enable to view full site.

Ta Vô Địch Lúc Nào

82 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Huyền Ảo
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 2,760,048
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 844,517
Thể Loại:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Ta Vô Địch Lúc Nào
Đã có 100 người đánh giá / Tổng đề cử

【 vô địch + chọc cười + đơn nữ chủ + cẩu lương + hằng ngày 】 xuyên qua đến Tu Tiên giới, Trần Bình An cho là chính mình là phàm nhân, thế là chỉ có thể cẩu tại phàm nhân trong tiểu trấn, thanh tịnh sinh hoạt, lại không biết chính mình nuôi gà là phượng hoàng, trong hồ nước cá là Thần Long, liền trong sân tất cả đồ vật, vậy mà đều là thần khí! Thẳng đến tại phàm nhân tiểu trấn sinh hoạt năm năm, bị ép muốn bước ra phàm nhân tiểu trấn phía sau, hắn gặp được người tu tiên, lúc này hắn mới phát hiện, người tu tiên đều rất là kỳ quái, vừa thấy được hắn, nhất định quỳ xuống đất hô to tiền bối! (sách này sa điêu chọc cười, chuyên trị không vui, có chút chút ít không rời đầu, ăn cơm ngàn vạn đừng nhìn! )

PS: Hơn 1k chương, đã có manhua

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Luyện Khí, Trúc Cơ, Ích Cốc, Kết Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.
Trần Bình An xuyên không đến Tu Tiên giới nhưng lại lầm tưởng mình là phàm nhân, sống ẩn dật trong một tiểu trấn. Anh ta có một hệ thống ban nhiệm vụ lặt vặt và tặng vật dụng sinh hoạt, mà không hề biết rằng những vật dụng này thực chất là thần khí và những sinh vật anh nuôi là thần thú. Do đó, anh ta vô địch mà không tự biết. Khi buộc phải gia nhập Kháo Sơn tông, anh ta liên tục bị các tu sĩ hiểu lầm là một cao nhân ẩn thế, có đạo tắc quanh người, dẫn đến hàng loạt tình huống dở khóc dở cười. Các tu sĩ luôn kính sợ và tìm cách lấy lòng anh ta, trong khi anh ta chỉ nghĩ họ bị 'đập đầu' hoặc 'đầu óc có vấn đề'. Mộ Dung Tuyết, thánh nữ Kháo Sơn tông, là người đầu tiên gặp anh và cũng bị 'khí chất' của anh làm cho sợ hãi, kính trọng và từ đó bám víu lấy anh.
Hệ thống vô địch giả, tuy ban nhiệm vụ lặt vặt nhưng lại ban thưởng vật phẩm đều là thần khí/thần thú được che giấu thân phận thật sự. Main vô địch mà không hề hay biết.
Một câu chuyện hài hước, nhẹ nhàng với motif nhân vật chính vô địch nhưng không hay biết. Các tình huống hiểu lầm giữa Trần Bình An (luôn nghĩ mình là phàm nhân) và các tu sĩ (luôn coi anh là cao nhân ẩn thế) được xây dựng rất tốt, mang lại tiếng cười sảng khoái. Các yếu tố cẩu lương với nữ chính Mộ Dung Tuyết cũng được lồng ghép tinh tế. Ý tưởng các vật phẩm, con vật bình thường trong nhà main lại là thần khí, thần thú là điểm nhấn thú vị, tạo nên sự bất ngờ và hài hước liên tục.
Dù cốt truyện hài hước, nhưng việc liên tục lặp lại tình huống hiểu lầm giữa main và các nhân vật phụ có thể khiến câu chuyện trở nên hơi dài dòng và lặp lại sau một thời gian dài đọc (1k+ chương). Sự 'ngu ngơ' của main đôi khi bị đẩy đến mức hơi quá đà, làm mất đi một phần tính hợp lý ngay cả trong bối cảnh hài hước. Các nhân vật phụ, dù mang lại tiếng cười, nhưng đôi khi quá 'cuồng vọng' và 'sợ hãi' một cách phi lý, khiến sự tương tác trở nên đơn điệu.
Cái vibe 'main vô địch mà cứ nghĩ mình phế' này hơi bị cũ rồi nha. Kiểu cứ lặp đi lặp lại mấy màn hiểu lầm ban đầu thì vui, nhưng mà kéo dài hơn nghìn chương thì có mà 'cringe' lắm. Main cứ ngơ ngác mãi cũng hơi mệt, cứ thấy ai cũng bị đập đầu, hơi bị xem thường IQ nhân vật phụ. Đôi khi tác giả cố tình bẻ lái để tạo hiểu lầm thành ra nó hơi 'gượng gạo' í. Về sau có thể sẽ hơi lặp lại, không có gì mới mẻ.
  • Chương 1: Trần Bình An sống 5 năm ở Tu Tiên giới mà cứ nghĩ mình là phàm nhân, có hệ thống ban nhiệm vụ giúp đỡ người khác và vật dụng sinh hoạt, không biết gà mình nuôi là phượng hoàng, cá là thần long, đồ dùng là thần khí. Hệ thống yêu cầu gia nhập Kháo Sơn tông, khiến anh ta lo lắng vì không có linh căn. Trên đường đi, anh gặp Mộ Dung Tuyết, một nữ tu sĩ bị truy sát, cô ta bị ngã gần anh và lập tức quỳ xuống cầu cứu, lầm tưởng anh là cao nhân vì thấy 'đạo tắc vận lý' quanh người.
  • Chương 2: Trần Bình An bối rối vì bị Mộ Dung Tuyết gọi là 'tiền bối' và cầu cứu, trong khi anh ta nghĩ mình là phàm nhân. Bốn tên sát thủ truy đuổi Mộ Dung Tuyết cũng đến, quỳ lạy và gọi anh là 'tiền bối' vì cảm thấy áp lực vô tận. Trần Bình An bảo họ đi đi, và họ sợ hãi chạy mất. Mộ Dung Tuyết tin rằng Trần Bình An đang 'tu tâm' bằng cách sống như phàm nhân. Trần Bình An nhận ra cô là Thánh nữ Kháo Sơn tông nên xin đi cùng để 'đi cửa sau' vào tông môn. Mộ Dung Tuyết đồng ý với vẻ mặt hưng phấn, nghĩ rằng anh sẽ ban cho cô cơ duyên.
  • Chương 3: Trần Bình An và Mộ Dung Tuyết đi bộ và cắm trại. Mộ Dung Tuyết, bị kẹt ở đỉnh Ích Cốc cảnh, hỏi Trần Bình An về tu luyện. Trần Bình An, nghĩ cô vẫn bị 'đập đầu,' khuyên cô 'uống nước.' Mộ Dung Tuyết liền ngộ ra rằng không phải 'ngắm nước mà ngộ,' mà là 'uống nước mà ngộ.' Cô uống nước và lập tức đột phá nhiều tầng lên Kết Đan cảnh, khiến Trần Bình An bối rối không hiểu. Đến chân núi Kháo Sơn tông, Trần Bình An thổn thức trước sự hùng vĩ của tông môn. Anh ta bày tỏ ý muốn gia nhập, khiến Mộ Dung Tuyết càng kính nể và đưa anh đi gặp cha mình, tông chủ.
Mới nhất
3 năm trước
    Tổng đề cử 100
    Tuần 288
    Tháng 2864
    loading
    loading
    loading