“Kiếp này hành thiện tích đức, kiếp sau chắc chắn có phúc báo”.
Tiết Nghiên Tuệ thực sự tin những lời ma quỷ này, hăm hở đi đầu thai
Không nghĩ tới, nàg xuyên sách, trở thành đích trưởng nữ của phủ Tề quốc công, còn là vợ lẻ của hoàng đế, quý phi hậu cung.
Đáng tiếc, chỉ là nữ phụ pháo hôi sinh ra để làm bia đỡ đạn, vai nữ chính thuộc về em gái cùng cha khác mẹ với nàng.
Nữ chính là con gái cưng của phụ thân, được cha nâng trong lòng bàn tay như châu bảo, còn nàng là cỏ dại ven đường.
Nữ chính cướp đi hôn sự của nàng cùng Xương Vương, nàng lại bị phụ thân của mình đưa vào hậu cung của tên hoàng đế đoản mệnh, cuối cùng chôn theo hắn.
Nhìn sinh mệnh của hoàng đế đã bắt đầu đếm ngược, Tiết Nghiên Tuệ chỉ cảm thấy bi phẫn.
Những người từng khi dễ qua Tiết quý phi đột nhiên tay chân luống cuống, quý phi điên rồi.
Dám hãm hại nàng, đánh!
Nữ chính lấy nàng làm bia đỡ đạn, đánh!
Mẹ kế ác độc, đánh!
Nam chủ chỉ trích nàng ngay cả em gái ruột cũng xuống tay, đánh!
Phụ thân quyền lực mắng nàng bất hiếu, đánh!
...
Tiết Nghiên Tuệ của hiện tại có thù báo thù, có oán báo oán, không cầu được sống lâu, chỉ cần sống thống khoái, kiêu ngạo mà sống, không cố kỵ gì.
Ngắn ngủi vài ngày, thụ địch vô số, hậu cung trước sau đều liên thủ muốn phế quý phi.
Trên thượng tọa, tuấn mỹ bạo quân khuôn mặt tái nhợt, khóe môi lộ ra nụ cười khát máu: “ Ái phi của trẫm, ai dám động?”