JavaScript is off. Please enable to view full site.

Ta Theo Cấm Địa Tới

68 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Huyền Ảo
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 742,033
Lượt xem: 72,514
Từ Khoá Đại Quất Bá KOL Nhẹ nhàng Ta Theo Cấm Địa Tới
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Ta Theo Cấm Địa Tới
Đã có 9 người đánh giá / Tổng đề cử

【 "2020 huyền huyễn vương" chủ đề yêu cầu viết bài 】 dự thi tác phẩm .

Xuyên qua mà đến Cố Trường Thiên tỉnh, lại bị kẹt ở một cái tối tăm không mặt trời địa phương.

Phát hiện nơi này là Tu Tiên giới, nhưng không có hệ thống, cũng không thể tu luyện hắn. . . Bỗng nhiên rất tưởng niệm quê quán.

Bị vây không biết bao nhiêu năm, Cố Trường Thiên cuối cùng ra tới.

Hắn dần dần phát hiện, cái thế giới này tu sĩ đều rất nhiệt tình hiền hoà, đối với hắn cũng mười phần lễ phép khách khí, khiến cho hắn có chút thụ sủng nhược kinh.

Chẳng qua là hắn không biết. . .

Nếm qua hắn đồ ăn mỹ lệ tiên tử, theo bên trong minh ngộ Đại Đạo, đột phá cảnh giới.

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

  • Dư Yên La
  • Giải Tích Ngọc
  • Dư Thuần Thuần
  • Tử Nguyệt thánh chủ
  • Đạo cô (Vân Nhứ)
Các cấp bậc tu luyện được nhắc đến bao gồm: Khai Mạch cảnh, Trúc Cơ, Luyện Thần cảnh (thành hồ, sông, biển, Nhật Nguyệt tinh đấu), Pháp Tướng cảnh (diễn sinh sao trời, mặt trăng, mặt trời), Thiên Nhân, Thiên Vương cảnh, Thánh Nhân (Thánh Hoàng), Đại Thánh, Tiên Tôn.
Cố Trường Thiên, một người xuyên không, tỉnh dậy trong một cấm địa ma khí hoành hành của Tu Tiên giới. Anh tin mình là phàm nhân không thể tu luyện, nhưng vô tình thoát khỏi cấm địa và làm tan biến toàn bộ ma nguyên, khiến các tu sĩ mạnh mẽ lầm tưởng anh là một vị đại tiên ẩn thế. Cố Trường Thiên muốn gia nhập tông môn hoặc ít nhất sống an nhàn, nhưng liên tục bị từ chối vì 'phế vật' không linh căn. Anh quyết định mở khách sạn ở Tử Hư thành, vẫn không biết rằng mọi hành động (nấu ăn, làm thơ, chơi nhạc) đều mang theo đạo vận và gây ra đột phá cảnh giới cho những người xung quanh, từ đó củng cố niềm tin của họ vào thân phận 'tiên nhân' của anh, tạo nên nhiều tình huống hài hước và hiểu lầm.
Cố Trường Thiên sở hữu năng lực siêu phàm mà bản thân không hề hay biết. Sự hiện diện của anh ta có thể trấn áp cấm địa, đồ ăn nấu ra giúp tu sĩ đột phá cảnh giới, bài thơ hoặc tranh vẽ của anh ta mang theo đạo vận và linh khí khiến người đọc đột phá hoặc vật thể (như cây liễu) hóa thành tiên linh chi khí. Giấy bút anh dùng cũng là vật phẩm thần kỳ, tự động bổ sung và ẩn chứa huyền diệu.
Truyện có cốt truyện hài hước, gây cười qua những hiểu lầm giữa nhân vật chính (người tự nhận là phàm nhân) và các tu sĩ (coi anh là đại tiên ẩn thế). Các tình huống dở khóc dở cười liên tục xảy ra, tạo sự thú vị. Nhân vật chính Cố Trường Thiên được xây dựng với tính cách lạc quan, tự tin dù nghĩ mình phế vật, lại rất tài hoa trong văn chương, nghệ thuật. Các nữ nhân vật phụ đẹp, có khí chất và thái độ sùng bái đối với nam chính tạo cảm giác sảng khoái. Thế giới tu tiên được miêu tả thân thiện hơn so với motif thông thường.
Cốt truyện theo motif 'vô địch lưu' khá quen thuộc, có thể dễ đoán ở một số tình huống. Sự 'phế vật' của nam chính đôi khi hơi được cường điệu hóa quá mức so với những gì anh vô tình làm được, khiến cho sự ngây thơ của anh trở nên hơi khó tin. Việc mọi người đều tự động 'hiểu lầm' ý của nam chính lặp lại nhiều lần có thể gây nhàm chán nếu không có biến tấu. Nam chính chưa có mục tiêu rõ ràng ngoài việc sống an nhàn và tìm cách tu luyện (mà anh nghĩ là không thể).
Ủa, anh trai này ngáo thật hay là cố tình giả bộ vậy? Kiểu gì mà làm cái gì cũng bá đạo mà cứ nghĩ mình phế vật hoài, nghe hơi xàm. Rồi mấy cái chị gái, anh trai tu sĩ kia cũng dễ tin người quá trời, cứ thấy làm thơ cái là vái lạy rồi đột phá cảnh giới, ảo tung chảo. Cốt truyện cứ lặp đi lặp lại mấy màn hiểu lầm này thì chán lắm. Tôi muốn nam chính bộc lộ sức mạnh ra cho ngầu chứ cứ ẩn giấu hoài vậy thì ai xem?
  • **Chương 1: Sứ giả thượng thiên cứu vớt Nhân Gian giới** Bối cảnh mở ra ở Trung Châu, nơi có Thượng Cổ Cấm Địa đầy ma khí, bị phong ấn bởi Cửu Long Thiên Tỏa Trận đang dần suy yếu sau 3 vạn năm. Các Thánh địa và Thánh Nhân đang nỗ lực trấn áp, lo sợ đại kiếp tái diễn. Ngay cả Cửu Tiêu Đại Thánh, chưởng giáo Thần Tiêu thánh địa, cũng bị thương khi cố gắng. Trong lúc đó, Cố Trường Thiên, một nam tử áo trắng tuấn tú, bước ra từ cấm địa. Sự hiện diện của anh khiến ma khí tự động tản ra, mũi tên ma khí tan biến. Cố Trường Thiên than thở vì mình là phàm nhân, không tu luyện được và mong muốn tìm nơi có nhiều tiên tử. Sau khi anh rời đi, ma nguyên trong cấm địa vỡ nát, nơi đây trở nên quang minh, đầy sinh khí. Các Thánh Nhân kinh ngạc, cho rằng anh là sứ giả thượng thiên phái xuống.
  • **Chương 2: Tam vấn Tử Phủ thánh địa** Cố Trường Thiên kể lại việc mình bị kẹt trong cấm địa, ăn thịt 'không rõ nguồn gốc', uống nước 'máu', dùng đồ cổ làm dụng cụ nhà bếp. Anh giao tiếp với yêu ma quỷ quái (một mình), phát hiện mình không có hệ thống hay khả năng tu luyện và cảm thấy cuộc đời tàn khốc. Anh đi về phía đông, gặp gỡ nhiều người và tu sĩ thân thiện, được Dư Yên La đưa về Tử Hư thành trên phi thuyền. Dư Yên La (một tu sĩ Luyện Thần cảnh) đã đột phá lên Pháp Tướng cảnh sau khi ăn đồ ăn và nghe đàn của Cố Trường Thiên, tin rằng anh là cao nhân ẩn thế. Cố Trường Thiên hỏi về Tử Phủ thánh địa vì muốn gia nhập hoặc tìm hiểu nguyên nhân mình không tu luyện được (hoặc làm đầu bếp). Dư Yên La giải thích về lịch sử Tử Phủ thánh địa và sự kiện cấm địa bị 'đại tiên' phá vỡ 2 năm trước, bắt đầu nghi ngờ Cố Trường Thiên chính là vị đại tiên đó. Cố Trường Thiên đến Tử Phủ thánh địa (qua Tử Đình sơn) nhưng bị từ chối vì là phàm nhân. Anh hỏi có tuyển đầu bếp không nhưng cũng bị từ chối vì tu sĩ đã tích cốc. Anh quay về Tử Hư thành, quyết định mở khách sạn và tìm Dư Yên La mượn vốn. Anh đến Dư phủ đúng lúc có văn hội.
  • **Chương 3: Dư Yên La: Ta lại hiểu** Cố Trường Thiên đến Dư phủ trong lúc văn hội đang diễn ra. Anh nghe lén được hai nữ tu gác cổng Tử Phủ thánh địa (Mộ Ấu Nam và Mộ Ấu Nhiên) nói về việc biến anh thành 'lô đỉnh' nếu có linh căn, nhưng rồi từ bỏ vì anh không thể tu luyện. Anh hỏi có tuyển đầu bếp không nhưng cũng bị từ chối. Cố Trường Thiên quyết định mở khách sạn ở Tử Hư thành, cần vay vốn từ Dư Yên La. Dư Yên La rất vui mừng khi thấy anh, kéo anh vào văn hội, mời anh ngồi ghế cao nhất và nghĩ rằng anh đến để tham gia. Cố Trường Thiên hỏi xin thịt để ăn (vì đói), khiến Dư Yên La ngạc nhiên. Khi Cố Trường Thiên ăn, những người xung quanh thấy dị tượng 'tiên yến bức tranh', hiểu rằng anh là đại tiên đang hồi tưởng cố nhân. Dư Thuần Thuần (em gái Dư Yên La) đến xin thịt, Cố Trường Thiên chia sẻ. Cố Trường Thiên đề cập việc mở khách sạn, Dư Yên La 'hiểu rõ' rằng anh muốn ổn định ở thế gian và lập tức nhận lời lo liệu mọi chuyện, nghĩ rằng anh đang cố gắng tránh nhân quả. Một thanh niên đề nghị làm thơ về 'cây liễu'.
    Tổng đề cử 9
    Tuần 593
    Tháng 6933
    loading
    loading
    loading