(mỹ thực dò xét cửa hàng + chống hàng giả + mỹ thực + chuyên nghiệp lưu + ngạo kiều hệ thống. Để ý cẩn thận khi đi vào )
Xúi quẩy thức ăn ngoài tiểu ca Trần Phẩm, bởi vì một ngụm độc bánh gatô kém chút GG, lại ngoài ý muốn cùng trong đầu ngạo kiều xù lông loli Thần Ăn hệ thống khóa lại!
Từ đó, hắn không còn là phổ thông tài xế, mà là hành tẩu mỹ thực "Phán quan" !"Đây bò bít tết so ngươi thái nãi còn già hơn, ngươi là đến khảo cổ sao? !"
"Hoành thánh bên trong thêm phèn chua? Nhà ngươi đầu bếp là làm hóa học a? !" Hắn dùng nhất tao miệng, nói nhất nghẹn người nói, oán khóc lòng dạ hiểm độc lão bản, cười lật toàn bộ internet!
Có thể trong đầu mèo ham ăn lại mỗi ngày thét lên: "Ngu xuẩn phàm nhân! Đây rách rưới đồ chơi vốn Thần Ăn nhìn một chút đều muốn nôn! Nhanh tìm cho ta 90 phân trở lên mỹ thực!"
Trần Phẩm: "Im miệng a ngươi! Ngươi cái chỉ sẽ ăn phế vật!"
Một người nhất thống, thường ngày lẫn nhau oán, thời khắc mấu chốt lại ăn ý phối hợp, một đường chống hàng giả, một đường nổ đỏ!
Hắn có thể hay không thỏa mãn cái này kén ăn Thần Ăn, trở thành chân chính mỹ thực chi vương? !
Xúi quẩy thức ăn ngoài tiểu ca Trần Phẩm, bởi vì một ngụm độc bánh gatô kém chút GG, lại ngoài ý muốn cùng trong đầu ngạo kiều xù lông loli Thần Ăn hệ thống khóa lại!
Từ đó, hắn không còn là phổ thông tài xế, mà là hành tẩu mỹ thực "Phán quan" !"Đây bò bít tết so ngươi thái nãi còn già hơn, ngươi là đến khảo cổ sao? !"
"Hoành thánh bên trong thêm phèn chua? Nhà ngươi đầu bếp là làm hóa học a? !" Hắn dùng nhất tao miệng, nói nhất nghẹn người nói, oán khóc lòng dạ hiểm độc lão bản, cười lật toàn bộ internet!
Có thể trong đầu mèo ham ăn lại mỗi ngày thét lên: "Ngu xuẩn phàm nhân! Đây rách rưới đồ chơi vốn Thần Ăn nhìn một chút đều muốn nôn! Nhanh tìm cho ta 90 phân trở lên mỹ thực!"
Trần Phẩm: "Im miệng a ngươi! Ngươi cái chỉ sẽ ăn phế vật!"
Một người nhất thống, thường ngày lẫn nhau oán, thời khắc mấu chốt lại ăn ý phối hợp, một đường chống hàng giả, một đường nổ đỏ!
Hắn có thể hay không thỏa mãn cái này kén ăn Thần Ăn, trở thành chân chính mỹ thực chi vương? !
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Sơ cấp Thần Ăn (cần 10000 điểm năng lượng để thăng cấp lên cấp Thần Ăn).
Trần Phẩm, một shipper xui xẻo, suýt chết vì ăn phải chiếc bánh gato độc hại. May mắn thay, anh vô tình bị khóa với hệ thống Thần Ăn ngạo kiều, ban cho anh khả năng "thấy rõ" mọi thứ trong món ăn. Từ đó, Trần Phẩm trở thành "Phán quan mỹ thực", dùng cái miệng "tuyệt chiêu" và kiến thức chuyên sâu để vạch trần các chiêu trò bẩn, thực phẩm kém chất lượng của các cửa hàng "đen" trên mạng. Đồng thời, anh cũng tìm kiếm và ca ngợi những quán ăn lương tâm, chân chính. Anh tích lũy năng lượng cho hệ thống, dần trở thành một food blogger nổi tiếng, thay đổi cuộc đời mình và góp phần làm trong sạch giới ẩm thực.
Hệ thống Thần Ăn (Food God system) giúp Trần Phẩm có khả năng phân tích chi tiết nguyên liệu, độ tươi, quy trình chế biến, và chất phụ gia của món ăn. Hệ thống cũng ban cho Trần Phẩm "thần chi nhãn" (con mắt của thần) để nhìn rõ mọi nguyên liệu, và hứa hẹn "thần chi thủ" (bàn tay của thần) để tạo ra mỹ vị tối thượng. Ngoài ra, Trần Phẩm còn được tăng cường thể chất sau khi được hệ thống cứu khỏi ngộ độc.
Truyện có cốt truyện mới lạ, hấp dẫn, kết hợp các yếu tố mỹ thực, hệ thống và chống hàng giả một cách khéo léo. Nhân vật chính Trần Phẩm được xây dựng có chiều sâu, từ một shipper xui xẻo trở thành một "Phán quan mỹ thực" đầy cá tính, không ngại dùng "âm dương quái khí" để vạch trần cái xấu. Đối thoại giữa Trần Phẩm và hệ thống loli Thần Ăn rất hài hước, tạo điểm nhấn thú vị. Các màn bóc phốt quán ăn "đen" được miêu tả kịch tính, mang lại cảm giác hả hê, đồng thời cũng đề cao những giá trị chân thực và lương tâm trong ẩm thực. Truyện không chỉ tập trung vào việc "đập phá quán" mà còn biết cách ca ngợi những quán ăn chân chính, mang lại cảm giác tích cực.
Mặc dù truyện có nhiều điểm sáng, nhưng đôi khi các tình huống "bóc phốt" có thể hơi cường điệu, thiếu tính thực tế. Việc hệ thống liên tục réo rắt đòi ăn và chê bai đồ ăn đôi lúc có thể gây cảm giác lặp lại. Tiến trình thăng cấp của hệ thống có vẻ chậm, khiến việc tích lũy năng lượng trở thành một thách thức lớn. Một số đoạn giải thích chuyên sâu về hóa học hoặc y học trong ẩm thực có thể hơi nặng đối với độc giả không chuyên.
Phần mở đầu truyện hơi dài dòng một chút, đoạn Trần Phẩm xui xẻo và bị ngộ độc nghe hơi drama quá. Hệ thống loli Thần Ăn thì cứ hay réo rắt, nghe hơi mệt mỏi ban đầu. Mấy màn "bóc phốt" có lúc hơi cường điệu, kiểu không biết ở ngoài đời có thật không. Với cả, cái kiểu "phất lên" nhanh chóng nhờ hệ thống đôi khi làm mình cảm thấy thiếu đi sự cố gắng thực sự của nhân vật, kiểu "main buff" hơi lố.
- Chương 1: Trần Phẩm, một shipper xui xẻo, nhận đơn giao bánh gato 50k trong ngày 520 cho một nữ streamer. Bánh bị trả lại, anh quyết định ăn và suýt chết vì ngộ độc hoa trúc đào dùng để trang trí. Trong lúc nguy kịch, anh vô tình khóa lại với hệ thống Thần Ăn loli ngạo kiều.
- Chương 2: Trần Phẩm tỉnh dậy trong bệnh viện, phát hiện vụ ngộ độc do bánh của "Điềm Tâm công xưởng" là sự thật và anh là người duy nhất hồi phục nhanh chóng nhờ hệ thống. Hệ thống Thần Ăn xuất hiện, giải thích đã tiêu hao năng lượng để cứu anh và yêu cầu anh tìm kiếm mỹ thực có điểm số 90 trở lên để bổ sung. Trần Phẩm ban đầu hoài nghi nhưng sau đó nhận ra hệ thống thực sự có khả năng phân tích chi tiết món ăn.
- Chương 3: Trần Phẩm được blogger "Miệng rộng A Lực" thuê dẫn đi tìm quán ăn ngon. Anh đưa A Lực đến "Lý Ký tiệm mì" cũ kỹ. Hệ thống chấm tiệm mì 90 điểm vì sự chân thành và chất lượng nguyên liệu. Trần Phẩm sử dụng khả năng phân tích chuyên nghiệp của mình để "review" tiệm mì, khiến tiệm trở nên nổi tiếng và bản thân anh cũng được chú ý, dẫn đến quyết định lập kênh food review "Phẩm một ngụm".