Xuyên không đến thế giới võ hiệp, Trần Diệp trở thành viện trưởng của một cô nhi viện và nhận được một hệ thống chuyên "dưỡng thành" nhân tài. Công việc của hắn: nuôi nấng các cô nhi, tích điểm, sau đó rút ra các loại "thiên phú" (từ điều) để ban cho chúng.
Nghe thì có vẻ bá đạo, nhưng hệ thống này nó... lạ lắm!
Các thiên phú rút ra luôn đi kèm những "tác dụng phụ" dở khóc dở cười:
[Thể Phách Cường Kiện]: Khỏe vô địch, nhưng bị nguyền rủa cả đời chỉ được dùng vũ khí nặng.
[Nghị Lực]: Ý chí siêu phàm, nhưng đầu óc lại là một đường thẳng, không bao giờ biết đến hai từ "lươn lẹo".
[Khéo Tay]: Thiên tài cơ quan kỹ xảo, nhưng lại chỉ có hứng thú với... nấu ăn và may vá.
Với một dàn đệ tử mỗi người một vẻ "bá đạo" theo kiểu không giống ai này, liệu Trần Diệp sẽ tạo ra một thế hệ cao thủ võ lâm độc nhất vô nhị, hay chỉ đơn giản là một "gánh hài kịch di động"?