Rời xa thành thị ồn ào náo động, về quê nhà mở ra một cái nông trường nhỏ
Nơi này có năm 78 hơn mười khối một bình Mao Đài, có bảy, tám khối rượu ngũ lương
Rau hữu cơ, cá, tôm hữu cơ, thịt dê cừu hữu cơ, xanh, thân thiện với môi trường và ngon miệng.
Vốn là một gã trung niên thất bại, l·y d·ị, quay người thành nhàn nhã chủ nông trường.
Sơn thôn nông trường nhỏ, thanh danh lan xa.
Dép lê, áo lót, quạt lá cọ, cả ngày ung dung.
“Mua thức ăn, không có vấn đề, nhưng vui lòng xếp hàng”
Một ngày chỉ bán một bàn, còn phải nhìn tâm trạng.
Thoải mái nhàn nhã ngày qua ngày… Lý Đống sờ sờ treo ở ngực vật nhỏ, tràn ngập năng lượng.
“Nên đi năm 1978 nhập hàng thôi!”
Một cái 2018 nam tử trung niên, xuyên qua 40 năm trước, mang hàng, mở nông trường câu chuyện nhỏ.
Nơi này có năm 78 hơn mười khối một bình Mao Đài, có bảy, tám khối rượu ngũ lương
Rau hữu cơ, cá, tôm hữu cơ, thịt dê cừu hữu cơ, xanh, thân thiện với môi trường và ngon miệng.
Vốn là một gã trung niên thất bại, l·y d·ị, quay người thành nhàn nhã chủ nông trường.
Sơn thôn nông trường nhỏ, thanh danh lan xa.
Dép lê, áo lót, quạt lá cọ, cả ngày ung dung.
“Mua thức ăn, không có vấn đề, nhưng vui lòng xếp hàng”
Một ngày chỉ bán một bàn, còn phải nhìn tâm trạng.
Thoải mái nhàn nhã ngày qua ngày… Lý Đống sờ sờ treo ở ngực vật nhỏ, tràn ngập năng lượng.
“Nên đi năm 1978 nhập hàng thôi!”
Một cái 2018 nam tử trung niên, xuyên qua 40 năm trước, mang hàng, mở nông trường câu chuyện nhỏ.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Hàn Tiểu Quyên
Lý Đống, một người đàn ông trung niên thất bại, ly hôn và bán nhà để về quê mở nông trường vào năm 2018. Trong một lần gặp tai nạn khi đang bắt cá ở đập nước, anh xuyên không về năm 1978. Tại đây, anh phải đối mặt với cuộc sống nghèo khó ở nông thôn, được một đội trưởng đại đội sản xuất cưu mang và giao cho chăm sóc cô bé mồ côi Tiểu Quyên. Lý Đống nỗ lực tìm cách sinh tồn, làm quen với công việc đồng áng (dù rất chật vật) và dần khám phá ra 'bàn tay vàng' giúp anh tích lũy 'thời gian' khi phơi nắng, đồng thời vạch ra kế hoạch cải thiện cuộc sống bằng kiến thức hiện đại của mình.
Lý Đống có một vật nhỏ treo trên ngực, sau khi xuyên không, nó hiện ra một màn hình tinh thể lỏng hiển thị các con số. Con số đầu tiên (ví dụ 70, 85, 90) dường như là 'thời gian' tính bằng giờ, tăng lên khi Lý Đống ở dưới ánh mặt trời. Hai con số còn lại và ngày '2018.8.15' chưa rõ ý nghĩa, nhưng khả năng là một loại hệ thống hỗ trợ anh ta trong việc sinh tồn và phát triển.
Truyện mở ra một góc nhìn chân thực và khá hài hước về cuộc sống nông thôn Việt Nam năm 1978 qua lăng kính của một người hiện đại. Những khó khăn về vật chất, tư tưởng xã hội thời kỳ bao cấp được khắc họa rõ nét. Sự tương tác giữa Lý Đống và cô bé Tiểu Quyên mang đến những khoảnh khắc ấm áp và cảm động. Yếu tố xuyên không kết hợp với việc xây dựng nông trường hứa hẹn nhiều tình tiết thú vị về cách Lý Đống sẽ áp dụng kiến thức hiện đại để thay đổi cuộc sống.
Điểm trừ của truyện có thể là sự 'ngây thơ' thái quá của nam chính Lý Đống khi xuyên về quá khứ. Anh ta tỏ ra khá lười biếng, thiếu kiên nhẫn với công việc nông nghiệp và có những suy nghĩ, hành động phung phí không phù hợp với hoàn cảnh nghèo khó của năm 1978. Việc anh ta tiêu một đồng tiền (số tiền rất lớn thời bấy giờ) vào kẹo và đồ hộp mà không suy nghĩ đến sinh kế lâu dài, hay than vãn về công việc đồng áng, có thể khiến một số độc giả cảm thấy khó chịu.
U là trời, anh Lý Đống đúng kiểu 'thùng rỗng kêu to' luôn ấy. Về quá khứ mà cứ than lên than xuống vì làm việc nông nghiệp, kêu mệt như sắp chết đến nơi. Xong còn kiểu 'công chúa' đòi việc nhẹ lương cao, chỉ muốn ngồi không mà có tiền. Rồi cái đoạn cầm một khối tiền (cả gia tài thời đó) đi mua kẹo với đồ hộp xong về Tiểu Quyên khóc lóc vì anh xài tiền như phá mả thì đúng là 'no hope' luôn. Kiểu sống còn mà anh cứ đòi 'sang chảnh', không hiểu thực tế gì cả. Năng lượng tiêu cực của anh cứ như truyền sang người đọc ấy!
- Chương 1: Lý Đống, một giáo viên thất bại, ly hôn và bán nhà để mở một nông trường nuôi cá ở quê nhà (năm 2018). Công việc kinh doanh ế ẩm. Trong một lần kiểm tra đập chứa nước, anh gặp tai nạn, ngã xuống vũng nước và bất tỉnh.
- Chương 2: Lý Đống tỉnh dậy và được dân làng Hàn Gia Đại Đội cứu sống. Anh bàng hoàng nhận ra mình đã xuyên không về năm 1978. Cuộc sống thời kỳ này vô cùng khó khăn, mọi người đều nghèo khổ. Anh được đội trưởng Hàn Quốc Phú cưu mang, cho ở nhờ và dần tìm hiểu về tình hình xã hội, kinh tế bấy giờ.
- Chương 3: Lý Đống được sắp xếp ở trong một căn nhà cũ nát và chịu trách nhiệm chăm sóc Tiểu Quyên, một cô bé mồ côi mẹ bỏ đi, cha nhảy sông. Anh đối mặt với thực tế nghiệt ngã: không điện, nhiều muỗi, thiếu lương thực. Anh quyết định nhập hộ khẩu vào đội sản xuất và nhận Tiểu Quyên làm con gái. Anh bắt đầu nhận thức được cuộc sống ở quá khứ khắc nghiệt hơn rất nhiều so với những gì anh hình dung.