kiếp trước, Kỷ Thanh Y bị người hãm hại, làm thiếp cho biểu ca, kết quả đồng quy vu tận cùng kẻ thù. Sau khi sống lại, nàng nghĩ rằng, nam nhân mà đáng tin, heo mẹ biết leo cây. Thay vì vạch mưu hôn sự, chẳng thà tự mình trở thành đùi vàng. Song có người không để nàng như nguyện, không có truyện gì cũng chạy tới trước mặt nàng nháy mắt đá lông nheo. Kỷ Thanh Y nổi khùng: Rốt cuộc, ngươi muốn làm gì? Từ Lệnh Sâm: Đều là xuyên không sống lại một đời, không bằng kết đồng minh? Kỷ Thanh Y: Ta đảm nhiệm xinh đẹp như hoa, ngươi lo phần chém giết? Từ Lệnh Sâm: Không! Ta lo phần chém giết, cũng ôm luôn phần xinh đẹp như hoa. Kỷ Thanh Y: Thế còn ta? Từ Lệnh Sâm: Cổ vũ ta, khen ngợi ta, khích lệ ta, vuốt ve ta, hôn ta, ôm ta, gả cho ta!