【 Thần hào 】【 Thường ngày 】【 Sinh hoạt 】【 Tiểu thanh tân 】【 Lý trí 】【 Lôgic trước sau như một với bản thân mình 】
Nhận được thần hào hệ thống sau đó ngoại trừ mua mua mua, đương nhiên cũng muốn cẩn thận lĩnh hội sinh hoạt chân lý rồi!
Không có cái gì khổ đại cừu thâm, không có cái gì mua xuống toàn thế giới, không có cái gì trấn áp thế giới nhà giàu nhất, không có khuôn sáo cũ trang bức đánh mặt.
Có chỉ là phổ thông xã súc hệ thống nơi tay sau nghiêm túc hưởng thụ sinh hoạt ~
Nhận được thần hào hệ thống sau đó ngoại trừ mua mua mua, đương nhiên cũng muốn cẩn thận lĩnh hội sinh hoạt chân lý rồi!
Không có cái gì khổ đại cừu thâm, không có cái gì mua xuống toàn thế giới, không có cái gì trấn áp thế giới nhà giàu nhất, không có khuôn sáo cũ trang bức đánh mặt.
Có chỉ là phổ thông xã súc hệ thống nơi tay sau nghiêm túc hưởng thụ sinh hoạt ~
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lý Ngôn
- Lương Nguyên
- Trịnh Kỳ
- Tiếu Vĩ
- Lộ Lộ
- Trương Kỳ Kỳ
- Vương Oánh Oánh
- Lily
- Trương Văn
Lý Ngôn, một kỹ sư âm thanh 25 tuổi làm việc tại KTV ở Hàng Thành, với mức lương khiêm tốn và cuộc sống đời thường tẻ nhạt, bất ngờ nhận được "Hệ thống thần hào sinh hoạt". Hệ thống này yêu cầu anh hoàn thành các nhiệm vụ nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày để nhận tiền thưởng và các lợi ích khác. Bắt đầu với việc quyên góp quần áo cũ (1 vạn), dọn dẹp nhà cửa (2 vạn), tự nấu bữa tối (4 vạn), và chạy bộ buổi sáng (8 vạn), số tiền thưởng tăng gấp đôi sau mỗi nhiệm vụ. Lý Ngôn từ từ thay đổi tâm thái, bắt đầu suy nghĩ về việc từ chức và tận hưởng cuộc sống một cách phóng khoáng hơn, mơ ước về những chiếc xe sang trọng và cuộc sống tự do. Anh cũng phát hiện ra các phần thưởng dài hạn như tăng thể lực, thị lực, sức chịu đựng, thậm chí là tuổi thọ khi kiên trì thực hiện nhiệm vụ. Câu chuyện xoay quanh hành trình Lý Ngôn thích nghi với hệ thống và từng bước biến đổi cuộc sống của mình, từ một "xã súc" bình thường thành một "thần hào" theo cách riêng.
Hệ thống thần hào sinh hoạt
Truyện mang đến cảm giác nhẹ nhàng, đời thường nhưng không kém phần hấp dẫn khi nhân vật chính Lý Ngôn nhận được hệ thống thần hào. Các nhiệm vụ ban đầu rất gần gũi với cuộc sống hàng ngày như dọn dẹp nhà cửa, quyên góp quần áo cũ, tự nấu bữa tối, hay chạy bộ buổi sáng, giúp người đọc dễ đồng cảm và thấy hợp lý. Cách hệ thống thưởng tiền tăng dần theo cấp số nhân tạo cảm giác mong đợi và thú vị. Đặc biệt, việc tác giả lồng ghép những chiêm nghiệm về cuộc sống, sự vất vả của người trẻ ở thành phố lớn, và cách tiền bạc thay đổi tâm thế nhân vật một cách từ tốn, không phô trương, làm cho truyện có chiều sâu hơn so với các truyện thần hào mì ăn liền khác.
Mặc dù truyện cố gắng tạo ra sự "tiểu thanh tân" và "lý trí", nhưng đôi khi vẫn rơi vào lối mòn của thể loại thần hào khi nhân vật chính bắt đầu mơ về xe sang, nhà lầu ngay sau vài nhiệm vụ đầu tiên, dù ban đầu có vẻ "lôgic trước sau như một". Việc Lý Ngôn dễ dàng bỏ qua "mỹ nữ" để ưu tiên nhiệm vụ kiếm tiền cũng có vẻ hơi gượng ép. Các nhân vật phụ, dù được giới thiệu khá chi tiết về nghề nghiệp nhạy cảm, nhưng chỉ dừng lại ở mức mô tả, chưa thực sự có tương tác sâu sắc hoặc đóng góp vào cốt truyện chính ngoài việc làm nền cho cuộc sống của Lý Ngôn.
Đọc truyện này thấy hơi "boomer" kiểu gì ấy. Main được hệ thống thần hào mà nhiệm vụ toàn mấy cái "clean girl aesthetic" hay "self-care" vớ vẩn như dọn phòng, nấu ăn, chạy bộ? Tưởng thần hào là phải "flex" tiền, "đập mặt" mấy đứa khinh thường chứ? Ai mà tin được hệ thống thưởng tiền tỷ chỉ vì kiên trì chạy bộ 10 năm? Nghe ảo tung chảo, không "real" tí nào. Với lại, nhân vật phụ là mấy "công chúa KTV" mà chả có drama hay "chuyện hay" gì, cứ nhạt nhẽo như nước ốc.
- Chương 1: Lý Ngôn, một kỹ sư âm thanh 25/27 tuổi làm việc tại KTV Hoàng Quan quốc tế ở Hàng Thành với mức lương 7-10 triệu đồng/tháng. Anh cảm thấy cuộc sống nhàm chán, nhìn bạn bè lập gia đình. Trong lúc nửa mê nửa tỉnh ở văn phòng công chúa KTV, anh bất ngờ kích hoạt "Hệ thống thần hào sinh hoạt". Nhiệm vụ đầu tiên: trong 3 ngày quyên góp quần áo, giày dép đã một năm không mặc cho viện mồ côi, thưởng 1 vạn VND.
- Chương 2: Lý Ngôn quyết định tin vào hệ thống. Anh bỏ qua lời trêu chọc của đồng nghiệp, tìm đến phòng máy riêng để suy nghĩ về sự thay đổi cuộc đời. Anh phân tích giá trị của 1 vạn đồng đối với cuộc sống hiện tại của mình, nhận ra nó là một số tiền không nhỏ. Anh cũng chiêm nghiệm về KTV, các "công chúa" làm việc ở đó, và việc họ thường xuyên vay tiền anh dù thu nhập cao hơn.
- Chương 3: Lý Ngôn từ chối lời mời đi ăn khuya của Trương Văn (một nữ sinh viên quen qua quán bar) để về nhà hoàn thành nhiệm vụ. Anh về căn hộ thuê chung, nơi anh sống cùng Lộ Lộ, Lương Nguyên và một nữ marketing. Anh dành nửa tiếng để thu thập quần áo và giày dép cũ, chất đầy một vali và hai túi xách, chuẩn bị mang đi quyên góp cho viện mồ côi vào sáng hôm sau. Anh chìm vào giấc ngủ với niềm vui và hy vọng vào số tiền 1 vạn sắp nhận được và một tương lai mới.