Đã có 5
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
Phiên bản nam: Một vị vương gia lãnh ngạo bá đạo, ý tưởng đột phát, nuôi một Vương phi chọc cười bên cạnh, cuối cùng mới phát hiện nàng vẫn luôn ngụy trang thành tiếng mèo kêu là một con hổ răng vuốt sắc bén, gia lật thuyền trong mương*!
*Ý chỉ những việc đã nắm chắc lại xảy ra vấn đề.
Phiên bản nữ: Thái tử phi nào đó bị chỉ hôn nóng lòng báo thù, hoàng thúc âm hiểm giả dối bắt nhịp với nhau, một bước trở thành hoàng thẩm thẩm của vị hôn phu trước, sau lại phát hiện mình lên thuyền giặc, hận không thể đâm mù hai mắt!
————-
Ngọc Phi Yên, thượng tá trẻ tuổi nhất Hoa Hạ quốc, thiên tài y học, hồn xuyên trở thành Loli phế vật của Trung Nghĩa Hầu phủ.
Đều nói Loli có ba cái tốt: thân đẹp eo mềm dễ đạp đổ, sau khi gặp được vương gia ác ma nào đó thích thú lại đầy đủ chứng minh được điểm này.
Nàng là ngốc nữ phế vật tiếng tăm lừng lẫy, Thái tử phi chưa gả đã hưu trước, người người tránh không kịp, duy hắn đón lấy khó khăn mà lên, dây dưa đùa giỡn, không phải nàng không cưới. Chẳng những cắt đứt nhân duyên của nàng, cắt đứt hoa đào, còn quấn lấy nàng nàng đời đời kiếp kiếp. . . . . .
Chỉ là nhìn nam tử cao quý nào đó ngắm nhìn chân ngọc hoạt bát của mình, Ngọc Phi Yên ngửa mặt lên trời rơi lệ: “Tình thú, cút!”
————-
Đây là chuyện xưa của phúc hắc trung khuyển và loli xinh đẹp yêu giết lẫn nhau, cuối cùng đại sát bốn phương, ăn hết thiên hạ.
[Nghe đồn 1]
Gian tình xảy ra ở một cái đêm trăng mê người.
“Có muốn báo thù hay không, tra tấn thật tốt đôi cẩu nam nữ kia?”
“Muốn!”
“Gả cho ta, liền đơn giản như vậy ——”
“Gì?”
“Làm Vương phi của ta, cho dù là Thái tử tôn quý cũng phải cung kính gọi ngươi một tiếng Tiểu thẩm thẩm. . . . . .”
[Nghe đồn 2]
Đêm động phòng hoa chúc đầy nhiệt tình, tình cảm mãnh liệt tràn đầy.
“Đây là?”
“Tị Hỏa Đồ.”
“Ta còn nhỏ ——” Mỗ nữ nhe răng.
“Đã là C , không nhỏ! Ngoan, thử xem cái này ‘Quan Âm Tọa Liên’ ——”
“Tránh ra!”
————-
Phía trên đều là nghe đồn, phía dưới mới là chân tướng:
“Vương…….”
Ngày đại hôn, không có tiếp tân nương đến, tâm phúc bên cạnh người nào đó lại quỳ đầy dưới điện phủ, mỗi người chật vật không chịu nổi, vô cùng thê thảm.
“Tiểu thư không chịu lên kiệu hoa, bọn thần đành phải động võ, nhưng chúng thần thật sự không phải đối thủ của tiểu thư ——”
Quét mắt những thuộc hạ vẻ mặt xấu hổ, ủ rũ, nam nhân trên bảo tọa vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói lại dần dần trầm xuống.
“Phải cứng rắn trói nàng lên kiệu hoa…….”
“Chọn dùng chiến thuật biển người…….”
“Lấy ngàn địch một…….”
“Kết quả lại thất bại…….”
“Các ngươi làm thế nào còn mặt trở về……..”
Khóe miệng mọi người co giật kịch liệt, những bản lĩnh biến thái của tiểu thư, chỉ có Vương mới có thể sánh bằng, bọn họ ở trong mắt tiểu thư bất quá là những binh tôm tướng cua thôi.
Thấy chủ tử sắp nổi bão, các tâm phúc khác bèn nhanh trí.
“Vương, đều không phải là chúng thần vô năng, chỉ là Thân Đồ Hoàng, Ngạo thế tử, Liên công tử, tộc trưởng thứ năm. . . . . . Đều ở khuê phòng của tiểu thư!”
“Khốn kiếp! Sao lại không nói sớm!!”
Gió lướt qua, người nào đó trên bảo tọa sớm đã không ở đây.