Cậu nhìn lại bức tượng , quả thật là tinh sảo nhìn không khác gì người thật , nếu không phải sờ qua chắc khó mà phân biệt . Nhìn kỹ , bức tượng là 1 ngừoi con gái nhỏ nhắn , dễ thương nhìn rất thích nhưng mái tóc xõa ngang vai , ánh mắt đượm buồn , đang ngồi ôm đầu gối , toát ra nét u buồn ,đau khổ ,buồn bã tột cùng . ***** Cậu ể oải nâng cánh tay bên phía cửa sổ , đón từng cánh gió thổi qua từng ngón tay , đang đùa nghịch từng sợi tóc của cậu .
Vù vù vù ... Đợt gió mạnh từ đâu chợt thổi tới . Cậu ngồi thẳng lên , tựa sát vào thành giường , giang hai tay ra như muốn ngăn cản cơn gió dữ đang hung hăng lật tung vạt áo như muốn đẩy cậu ra khỏi căn phòng này , tiếng chuông điên cuồng vang lên như chính tiếng gào thét của cơn gió . Cậu vẫn nhắm mắt cảm nhận đến lúc cơn gió kiệt sức đành phải lui đi , bên cạnh tấm rèm gần như bị thổi vuông góc lúc nãy đang uốn lượn hạ xuống thẳng tắp , để rồi các tiểu thần gió ban nãy bị dọa sợ đang rụt rè thấp thoáng ẩn hiện bên rèm cửa .