Văn án:
Nhiều năm sau sau khi chia tay, Nhiêu Thanh Án và Phù Kiêu bất ngờ gặp lại nhau.
Lúc đó cô đang say rượu, nhìn bạn bè có đôi có cặp, cô cảm thấy hối hận "Nếu lúc trước mình không chia tay với Phù Kiêu thì bây giờ bọn trẻ có thể mua xì dầu rồi!"
Cả bữa tiệc đột nhiên yên tĩnh.
Ở một nơi có ánh sáng yếu ớt, khuôn mặt của người đàn ông vừa xa cách vừa lạnh lùng, đôi mắt màu nâu của anh nhìn chằm chằm vào cô.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Nhiêu Thanh Án hiện lên một tầng sương mù, sau khi uống rượu vào cô bắt đầu nói bậy: "Soái ca, nhìn anh rất giống bạn trai cũ của tôi... Nếu đã có duyên như vậy chi bằng chúng ta thêm WeChat đi?"
Người đàn ông rũ mắt nhìn cô: "Nhìn rõ xem tôi là ai."
Nhiêu Thanh Án lộ ra vẻ mặt mờ mịt, cẩn trọng hỏi: "Anh là?"
Phù Kiêu cười mà không có chút độ ấm, trong giọng nói có chút nặng hơn vài phần: " Là bạn trai cũ của cô."
Lần thứ hai gặp lại là ở đoàn phim.
Phù Kiêu là nhà đầu tư được mọi người vây quanh ngưỡng mộ, nhưng tính tình lại lạnh lùng như băng, không ai có thể tới gần.
Mà cô chỉ là ảnh hậu đã đóng băng nhiều năm, xịt hơn cả diễn viên tuyến mười tám.
Cô bị người đại diện đẩy đến trước mặt ông lớn.
Ánh mắt của Nhiêu Thanh Án mờ mịt, cô căng thẳng mím chặt môi, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
"Phù tiên sinh, tôi, tôi là nữ số 3 Nhiêu Thanh Án."
Phù Kiêu khẽ quét qua cánh tay đang duỗi ra của cô, sau đó thu hồi tầm mắt, lạnh nhạt xoay người rời đi.
Lần thứ ba gặp lại, trời mưa rất to, Nhiêu Thanh Án ngồi trước bia mộ của cha mình khóc nức nở, giống như một con thú bị người ta vứt bỏ.
Bỗng nhiên, tiếng mưa rơi cách càng ngày càng xa, cô ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn thấy một bóng dáng cao lớn mặc đồ đen đang che dù cho cô.
Phù Kiêu khom người đưa ô, cách cô rất gần, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng cũng rất ôn nhu, "Về sớm một chút."
"Phù Kiêu! Nếu anh oán hận muốn trả thù tôi, đùa bỡn tình cảm của tôi đều được, nhưng anh đừng đùa bỡn với sự nghiệp của tôi! Cầu xin anh..." Nhiêu Thanh Án ôm chân anh khóc bù lu bù loa, nước mắt rơi như mưa, "Anh chơi tình cảm của tôi đi, đừng chơi sự nghiệp của tôi!"
Phù Kiêu: "..."
*
Sau khi bị chia tay, Phù Kiêu đã suy nghĩ suốt ba ngày ba đêm cũng không nghĩ ra anh rốt cuộc đã làm sai chuyện gì, khiến Nhiêu Thanh Án cứ thế dứt khoát nói lời chia tay rồi biến mất không thấy dấu vết.
Anh đã canh cánh trong lòng nhiều năm, cuối cùng định quên đi quá khứ, buông thả cho bản thân. Nhưng đến một ngày, con thỏ xấu xa kia đột nhiên xuất hiện.
Con thỏ xấu xa ôm chân anh, cầu xin anh đùa bỡn tình cảm của cô.
Ồ, đúng là tự mình tìm tới cửa.
*
Người đàn ông trẻ tuổi nắm quyền nhà họ Phù vừa về nước thần bí khó lường, rất ít người nhìn thấy. Cho đến một ngày, mọi người nhìn thấy anh xuất hiện trong một trương trình tạp kỹ tình yêu, hơn nữa còn ăn nói khép nép dỗ dành một cô gái nhỏ.
"Án Án, ngoan, đừng khóc, em bây giờ thật sự không thể ăn kem."
"Em mặc kệ! Anh bắt nạt em hu hu hu hu..." Nhiêu Thanh Án dậm chân tức giận, khóc đến chảy cả nước mắt, "Em giận rồi, em không thèm để ý tới anh nữa!" Sau đó xoay người rời đi.
"Án Án, Án Án em phải nói đạo lý," Phù Kiêu đuổi theo tới, "Chờ em khỏe lại rồi lần sau anh dẫn em đi mua có được không?"
"Em không nói đạo lý! Em không nghe!"
...
Đây chính là vị kia trong truyền thuyết tính tình lạnh lùng, cương quyết, không gần nữ sắc, thủ đoạn tàn nhẫn Phù tiên sinh đây sao?
Mọi người: Đừng tin lời đồn, đừng tung tin đồn.
Truyện này còn có tên là《 Bẫy Diều》
# Em yêu anh vì vậy em muốn giả vờ em không yêu anh #
# Con người không thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông, nhưng anh có thể hai lần rơi vào cạm bẫy của Nhiêu Thanh Án #
# Người đuổi theo diều, cuối cùng cũng ôm được diều #
Bên ngoài dùng nắm đấm · Bên trong là tiểu yêu tinh hay khóc nhè · Nữ minh tinh thanh thuần X Ngạo kiều oán phu·Cưng chiều vợ vô đối· Sói ôn nhu bá đạo
Tag: Yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Nhiêu Thanh Án, Phù Kiêu ┃ vai phụ: Rất nhiều ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Nhìn như ngượng ngùng, kỳ thật là đắn đo.
Lập ý: Quý trọng người trước mắt