Editor: TieuKhang
Số chương: 20Là một trong những người có năng lực nhất để nối nghiệp tập đoàn của gia tộc, Đường Tương Mạt luôn nhận thức được tình cảnh nguy hiểm của mình,
Nhưng cô không thích lúc nào cũng có người lẽo đẽo theo bên cạnh, nhất là gã đàn ông hay ra vẻ này!
Cô lăn lộn chốn thương trường bao nhiêu năm, có loại người nào mà chưa từng thấy qua, nhưng bàn về đẳng cấp mặt dày trơ trẽn, Hoắc Vu Phi đứng thứ hai sẽ chẳng một ai có tư cách đứng nhất! Anh ta suốt ngày khua môi múa mép, mà còn vô sỉ không ai sánh bằng.
Hễ cứ thấy cô là gọi ‘em yêu’, cô nghe riết lỗ tai lùng bùng sắp mất luôn cảm giác, vậy mà anh ta vẫn tỉnh bơ như không.
Giống như trêu tức cô là niềm vui thích thú của anh ta vậy, cô khẳng định mình đã chọc phải một kẻ điên hết thuốc chữa rồi.
Nhưng cô nào phải là kiểu con gái yếu đuối, muốn trở thành vệ sĩ bên cạnh cô à, đơn giản thôi, chỉ cần có thể thắng nổi cô thì mọi chuyện đều có thể thương lượng....
Về phần Hoắc Phi Vũ này, không phải lần đầu tiên anh ta nghe đến cái tên Đường Tương Mạt, nhưng lần đầu tiên khi gặp cô, anh chỉ có thể dùng từ ‘thảm hại’ để hình dung về cô,
Tay phải bó bột, người đầy thương tích phải nằm viện, thảm đến nông nỗi đó mà còn cứng miệng nói không cần vệ sĩ theo bảo vệ.
Không biết cô ấy làm vậy là dũng cảm hay ngu ngốc nữa, đúng lúc anh lại rảnh rỗi quá nên bị ấm đầu, mà cô chính là đối tượng tốt nhất để anh giải khuây cơn buồn chán.
Nếu đã như vậy, thì anh cũng muốn suy tính xem thử, coi có nên bám theo cô cả đời này luôn hay không đây....