-cô xuyên không,..ờ,năm nay thịnh hành chuyện xuyên không,cũng không có gì mới mẻ,tiếp nhận..
-cơ mà vì sao người ta tan cửa nát nhà,bị người thân,người yêu..bla bla phản bội tùm lum tà la mới xuyên không,còn cô vì cái gì xuyên không a?cô có một gia gia thương cô hết mực,một ca ca sủng cô lên tận trời..bản thân cô-một thiên tài IQ200,bàn tay cô vừa cứu người vừa giết người,ngoài sáng cô là thiên tài trung y,trong tối cô lại là đế vương bóng đêm với biệt danh Mị..nhân sinh vô cùng rạng rỡ..thế thì dựa vào cái rắm cô bị xuyên qua a?
-xuyên qua thì thôi cũng được,yên tâm nhàn nhã ăn no ngủ kĩ ở đây đi,dù sao thế giới kia gần như nằm trong tay cô,thay đổi một nơi không phải càng thú vị hơn sao..Dạ Tuyết biễu môi nghĩ thầm
-cái gì,này này này...chẳng phải cái tình tiết cẩu huyết này là phần mở màn của một cuốn tiểu thuyết nữ phụ văn cô vừa đọc tối qua hay sao?nằm tào..cô kém chút nữa phun tục ngữ,Dạ Tuyết bực bội,này không khoa học nha..sao cô lại xuyên vào cái cuốn tiểu thuyết tào lao mà Thiên Sát đưa cô đọc chứ,lại còn xuyên vào thân xác một pháo hôi bị knock out từ chương 3 nữa..
-Dạ Tuyết nhìn trời,thôi kệ,nàng lười phải suy nghĩ,nằm xuống đắp chăn ngủ cái đã rồi tính.Nữ phụ này chẳng phải vì lượn lờ trước mặt một trong những hậu cung của nữ chủ mới bị đá khỏi sân khấu sao,vậy cô chỉ cần thấy hậu cung của nữ chủ thì đi đường vòng là được rồi.An tâm sống đời nhẹ nhàng làm sâu gạo cũng ok lắm,tốt sao?
-thế thì cái đám quấn quít theo đuôi khuôn mặt đáng thương hề hề kia là gì vậy...nằm tào,chạy a chạy...tránh xa ta ra,hậu cung của nữ chủ,ta muốn hai chữ bình yên.
Hắn Nam Cung Hàn - tam vương gia,người đời cứ ngỡ hắn ngốc nghếch ngu si,lại không biết phẫn trư ăn lão hổ,tàn nhẫn thị huyết ám sát chi vương Nguyệt,trăm nghe trăm sợ.Lại vì nàng nở nụ cười ấm áp,sủng nàng tận thiên.
Hắn Hạ Dật Phong - thiếu chủ Phong Tuyệt sơn trang,đại phú hào gia sản trải dài ngũ quốc lạnh lùng,ít nói,lại vì nàng nở nụ cười tuyệt mĩ
Hắn - Hiên Viên Triệt - long tộc thiếu chủ,vì nàng thủ hộ không rời
Hắn - Cung Hạ Ngọc - vua mặt cười,không ai biết nụ cười của hắn chưa bao giờ đạt đến đáy mắt,vì nàng vén một mảng thiên không.
Hắn - Hách Liên Kỳ - vương thú nhân quốc ,có tính khiết phích nặng nề,lại vì nàng phục vụ.
Hắn - Tử Mộc - tiêu dao vương gia,thờ ơ với thế sự võ công tuyệt trần,khuôn mặt yêu nghiệt,lại vì nàng dịch dung thành kẻ tầm thường ngày ngày lo cơm nước cho nàng.
Còn có hắn,hắn,hắn,và hắn...
Bài này ngón tay vàng vô hạn,YY vô hạn,nữ chủ không yếu lòng,nàng lạnh lùng nhưng lại vô cùng ấm áp với người thân.