Cô bạn thân nhất của Huỳnh Nhã Như đã từng nói với cô rằng, nếu có thể vượt thời gian lại trở thành nữ bá chủ và quyến rũ được một anh chàng siêu cấp mỹ nam thì cuộc đời này quả là hoàn mĩ.
Thế nhưng nếu biến thành nữ phụ thì cũng do tổ tông 18 đời nhà mình làm quá nhiều chuyện thất đức hoặc do nhân phẩm quá tệ hại đến mức quỷ cũng cuối đầu chào thua, xách dép chạy!
Khi đó Huỳnh Nhã Như nhạo báng Cố Tinh Hải đọc qua nhiều tiểu thuyết cho nên đầu óc có vấn đề, song rất nhanh cô hiểu ra một đạo lí, trên đời này không gì không thể xảy ra, chỉ không ngờ nguyên nhân của nó mà thôi.
Cho tới một ngày, Huỳnh Nhã Như phát hiện mình xuyên không đến cổ đại, nếu chỉ có như vậy cô còn thể chịu được chỉ là sau đó cô nhận ra thân phận mới của bản thân chính là nữ phụ -Lạc Thanh Linh trong cuốn tiểu thuyết xếp thứ nhất trong top 20 tiểu thuyết hay nhất trên mạng "Khuynh thế Vương phi của Tà Vương".
Nam chính phú nhị soái như vậy ngay cả nữ chính Mộ Khuynh Tuyết còn nhịn không được mắng hắn là yêu nghiệp thì một nữ phụ bé nhỏ há có thể không rơi vào tiếng sét ái tình? Và kết cục của nữ phụ ai cũng thể đoán ra chính là dùng mọi thủ đoạn cướp nam chính rồi bị cả hai người làm cho sống không bằng chết, gia tộc bị diệt.
Cho nên Huỳnh Nhã Như hay nên gọi là Lạc Thanh Linh quyết định thực hiện chân ngôn: "Vì cái mạng nhỏ nhất định phải rời xa nam chính"
Thế nhưng cô lại đánh giá thấp lòng dạ của Mộ Khuynh Tuyết, muội muội cô chẳng qua tranh đồ với cô ta cũng không làm chuyện gì quá đáng, hơn nữa cô cũng đã nhường lại rồi tại sao cô ta lại chẳng chuyện tha cho em gái cô.
Huỳnh Nhã Như : " Mộ Khuynh Tuyết, mức chịu đựng của con người là có hạn đấy! Cô muốn chơi, tôi chơi với cô đến cùng quản cô có là nữ chính hay không?"
Dù sao không phản kháng cũng chỉ còn con đường chết, chỉ bằng liều mạng tìm lối sống! Chỉ là ai có thể nói cho cô hay cái tên vốn dĩ bị xếp vào cấp đối tượng nguy hiểm số 1 này lại có mặt tại đây.
Lạc Thanh Linh, xoa trán nhìn người trước mặt cười tà mị không khỏi nhức đầu: "Vương gia, tháng trước ta đã trả xong nợ cho ngài rồi mà" Cho nên tại sao còn chạy đến đây?
Mỗ Vương gia cười đáp: " Linh Nhi, còn tiền lãi nữa!"
Bị gọi như vậy cô kìm lòng không được nổi da gà, mím môi hỏi: "Bao nhiêu?"
Mỗ Vương gia:" Không nhiều chỉ 25 vạn!"
Nghe xong, cô thật sự muốn hộc máu đây rõ ràng là cho vay cắt cổ nhưng vì đuổi tên ôn thần này đi xem như đáng giá: "Cầm lấy"
Mỗ Vương gia không tiếp lấy ngân phiếu mà nói: " Là tính theo hoàng kim!"
Lạc Thanh Linh không nhịu được nữa hét lên: " Mộ Dung Thấu, ngươi có cần vô sỉ như vậy không?"