Quên uống Mạnh bà thang Lục Thừa An, một khi xuyên qua đến Đại Chu một cái xa xôi địa khu trong tiểu sơn thôn, trở thành Lục lão nhị gia Nhị tiểu tử. Vì có thể tham gia khoa cử, Lục Thừa An chỉ có thể thúc giục cha hắn tiến tới, không để ý, cha hắn làm quan . Lục Thừa An: Hắn còn cần cố gắng sao?
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lục Thừa An
- Lục Chính Điền
- Triệu Nguyệt Tú
- Lục Mĩ Vân
Lục Thừa An, một linh hồn từ kiếp trước mang theo ký ức nhưng quên uống Mạnh Bà Thang, xuyên không vào một gia đình nông dân nghèo ở Đại Chu. Anh trở thành nhị công tử của Lục Chính Điền khi mới 5 tuổi. Với ký ức và trí thông minh vượt trội (năng lực đã gặp qua là không quên được), Lục Thừa An không muốn sống cuộc đời làm nông vất vả. Anh quyết tâm tham gia khoa cử để thay đổi vận mệnh. Tuy nhiên, gia tộc Lục có quy định chỉ con trưởng mỗi nhà mới được miễn phí học ở tộc học, và danh ngạch học thêm cho các con khác lại ưu tiên đại phòng, đặc biệt là Lục Quý Nhiên vì lời tiên tri về 'Văn Khúc tinh'. Cha của Lục Thừa An, Lục Chính Điền, dù thông minh nhưng cũng là con thứ và đã lén học lỏm bên ngoài tộc học nhiều năm. Câu chuyện xoay quanh hành trình Lục Thừa An và cha anh tìm cách vượt qua những khó khăn về tài chính, định kiến gia tộc để theo đuổi con đường học vấn và khoa cử.
Năng lực đã gặp qua là không quên được (photographic memory), có thể ghi nhớ mọi thứ chỉ sau một lần nghe hoặc nhìn.
Truyện mở đầu khá hấp dẫn với tình huống xuyên không và 'kim thủ chỉ' rõ ràng. Nhân vật chính Lục Thừa An thông minh, quyết tâm thay đổi số phận. Mối quan hệ giữa cha con Lục Thừa An và Lục Chính Điền được xây dựng khá thú vị, đặc biệt là khi cả hai đều có khao khát học tập và sự lươn lẹo đáng yêu. Các tình tiết về khó khăn tài chính và quy tắc gia tộc được miêu tả chân thực, tạo động lực cho nhân vật chính.
Dù có yếu tố xuyên không, truyện vẫn đi theo motif quen thuộc của thể loại khoa cử, có thể dự đoán được các thử thách. Sự bất công trong gia tộc đối với Lục Thừa An và cha anh ta được nhấn mạnh quá đà ngay từ đầu, đôi khi tạo cảm giác hơi cường điệu. Việc miêu tả các thành viên khác trong gia đình (đặc biệt là đại phòng và bà nội) khá một chiều, khiến người đọc có thể cảm thấy khó chịu.
Ờm, motif xuyên không + khoa cử cũ rích. Anh nam chính có 'kim thủ chỉ' mà mãi không được đi học, cứ phải lươn lẹo với ông bà, cha mẹ để kiếm đường đi học. Mà cái gia tộc gì đâu mà phân biệt đối xử rõ mười, con thứ là auto 'dặt dẹo', con trưởng auto 'ưu tiên', dù không thông minh bằng. Nghe cái vụ tiên tri 'Văn Khúc tinh' thấy hơi bị cringe luôn á. Kiểu cố tình gây ức chế cho người đọc ấy. Đọc 3 chương đầu thấy drama gia đình hơi nhiều, sợ về sau anh nam chính cứ phải chịu khổ dài dài mới thành công.
- Chương 1: Cái này không công bằng!: Lục Thừa An, một đứa trẻ 5 tuổi với ký ức tiền kiếp, đang ở thôn Điềm Tỉnh, Đại Chu. Anh mong muốn được đi học nhưng là con thứ hai trong gia đình nông dân nghèo, không có tư cách theo quy định của tộc học. Cha anh, Lục Chính Điền, giải thích rằng chỉ con trưởng mới được miễn học phí 5 năm, còn anh sẽ phải tự túc chi phí đắt đỏ. Lục Thừa An buồn bã nhận ra mình sắp 6 tuổi và phải bắt đầu làm việc đồng áng, điều anh ghét. Anh ý thức được khả năng ghi nhớ siêu phàm của mình.
- Chương 2: Người ta nhi tử liền cao hơn hắn đắt?: Lục Chính Điền cố gắng thuyết phục cha mình (Lục lão đầu) cho Lục Thừa An lùi thời gian làm việc đồng áng vì Thừa An yếu ớt, nhỏ con hơn các anh họ. Lục lão đầu đồng ý cho Thừa An trì hoãn nửa năm, nhưng từ chối Lục Chính Điền khi ông cũng cố gắng lươn lẹo. Lục Thừa An theo cha đến tộc học, phát hiện cha mình đã lén học lỏm nhiều năm ở đó, thậm chí tự mình dựng mái che để tránh mưa. Anh kinh ngạc khi biết thầy giáo (phu tử) cũng biết chuyện này.
- Chương 3: Làm cái gì mộng đẹp đâu?: Lục Thừa An đề nghị cha mở rộng mái che để anh cũng có thể học lỏm cùng. Thầy giáo xuất hiện, đưa sách cho Lục Chính Điền và khuyến khích ông tham gia thi đồng sinh, nhận định ông có nền tảng tốt. Lục Thừa An nhân cơ hội hỏi liệu mình có thể 'cọ khóa' cùng cha không, và thầy giáo vui vẻ đồng ý, miễn là không làm phiền học sinh khác. Lục Thừa An rất hào hứng, nhưng Lục Chính Điền bày tỏ lo lắng về chi phí thi cử và cho rằng Lục Thừa An đang mơ mộng. Lục Thừa An quyết tâm rằng dù cha có thành công hay không, anh vẫn sẽ tìm cách để học.