( Muốn nhìn ăn trấu nuốt món ăn chớ tiến )( Không lệ khí, không gian, ) Lý Lai Phúc xuyên qua đến ngõ Nam La Cổ 88 hào? Không phải hẳn là......? Chẳng lẽ 95 người đầy?
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lý Lai Phúc
- Lý Sùng Văn
- Lý Sùng Vũ
- Giang Đào
- Giang Viễn
- Lý Cẩu Thặng
- Lý Thiết Trụ
- Lý lão lục
- Triệu Phương
- Lý Tiểu Hồng
- Tiểu Quyên
- Lưu lão thái thái
- Lý Tiểu Lệ
Lý Lai Phúc, một tài xế taxi ở hiện đại, qua đời sau một tai nạn giao thông khi cứu người. Anh xuyên không về năm 1960 tại Bắc Kinh, nhập vào thân xác một thiếu niên 15 tuổi cùng tên. Trong bối cảnh Trung Quốc đang trải qua thời kỳ đói kém nghiêm trọng, Lý Lai Phúc phát hiện mình sở hữu một 'không gian Thái Cực' bí ẩn có khả năng lưu trữ và tăng tốc độ phát triển cây trồng. Với bàn tay vàng này, anh quyết tâm cải thiện cuộc sống cho gia đình và những người thân yêu, bắt đầu từ việc cung cấp lương thực trong thời buổi khó khăn, đồng thời khám phá các mối quan hệ gia đình và xã hội trong bối cảnh lịch sử đầy thử thách.
Không gian Thái Cực (Thái Cực không gian) có khả năng lưu trữ vật phẩm, tăng tốc độ phát triển cây trồng, và thu vật phẩm từ xa thông qua một 'môi giới'.
Truyện khắc họa chân thực và sống động về cuộc sống khó khăn, đói kém của người dân Trung Quốc trong những năm 1960, đặc biệt là sự quý giá của lương thực và tình người trong bối cảnh khắc nghiệt. Nhân vật chính Lý Lai Phúc có tính cách tốt, trọng tình nghĩa và rất thực tế, không hề ảo tưởng như các nhân vật xuyên không khác, mang lại cảm giác dễ chịu. Bối phận cao trong thôn cũng là một điểm nhấn thú vị tạo nên nhiều tình huống hài hước.
Cốt truyện đôi khi hơi lặp lại ở các đoạn về việc nhân vật chính đi tìm thức ăn và giải thích 'ban tay vang'. Một số đoạn miêu tả về vệ sinh cá nhân và ăn uống thời kỳ đó có thể khiến người đọc cảm thấy không thoải mái (ví dụ: trẻ con tè vào bùn để chơi, việc ăn phân bón). Việc nhân vật chính nhanh chóng chấp nhận thân phận mới và không có nhiều xung đột nội tâm về việc mất đi cuộc sống hiện đại có thể hơi phi thực tế.
Ủa gì mà cứ đói với đói hoài vậy? Đọc mà thấy 'ngán cơm' ghê. Với lại cái vụ không gian gì đó mà cứ phải chạm vào mới bỏ đồ vô vô được thì hơi 'lỗi thời' nha, Gen Z thích instant gratification chứ ai rảnh mà làm mấy bước đó. Rồi nhân vật chính cứ suốt ngày nhắc đến mấy cái 'Tình Mãn Tứ Hợp Viện' với phê phán mấy bộ đồng nhân cũ, nghe cứ bị 'boomer' sao á, chả liên quan gì đến mạch truyện hiện tại. Với lại cái vụ ăn uống hơi bẩn bẩn của trẻ con thời đó làm mình thấy 'eww' ghê.
- **Chương 1: Xuyên qua** Lý Lai Phúc, một tài xế taxi, qua đời sau khi cứu người trong một tai nạn. Anh tỉnh dậy trong thân xác một thiếu niên 15 tuổi tên Lý Lai Phúc vào năm 1960 tại Bắc Kinh, một thời kỳ đói kém nghiêm trọng. Anh nhận ra mình đang ở trong bối cảnh tương tự truyện "Tình Mãn Tứ Hợp Viện" và là một đứa trẻ mồ côi.
- **Chương 2: Thái Cực không gian** Lý Lai Phúc phát hiện mình có một không gian Thái Cực rộng lớn, có thể cất giữ đồ vật và tăng tốc sự phát triển của cây trồng. Anh học được cách sử dụng không gian này thông qua 'môi giới'. Anh đi ra ngoài, chứng kiến sự nghèo đói và khắc nghiệt của thời đại, và quay về nhà dùng bữa cháo rau dại đạm bạc cùng gia đình gồm cha, mẹ kế, em gái và hai em trai. Cha anh yêu cầu anh mang 2 cân bột cao lương về cho ông bà nội ở nông thôn.
- **Chương 3: Ba cân bột cao lương** Lý Lai Phúc hòa giải với hai người em trai kế, Giang Đào và Giang Viễn. Anh được mẹ kế Triệu Phương giao cho 3 cân bột cao lương để mang về quê cho ông bà. Anh cùng mẹ kế và các em đi đào rau dại, tiếp tục chứng kiến cảnh đời cơ cực và nghèo túng của người dân trong ngõ Nam La Cổ và hứa sẽ cho các em ăn no khi kiếm được tiền.