Tôi đã gặp anh như thế, đơn giản và bình thường, như hai người lạ quen nhau.
Tôi đã yêu anh như thế, chậm rãi, từ từ như cách con người ta vẫn phải lòng nhau.
Tôi đã cần anh như thế, ỷ lại, dựa dẫm, như những cô gái bình thường trên thế gian này.
Và chúng tôi đã phải trải qua nhiều trắc trở như thế, như những vấp ngã phải có trong tình yêu.
Và khi được nằm trong vòng ôm của anh mỗi sớm mai thức dậy,
Tôi chợt hiểu ra một điều.
Cái điều giản đơn đã rất gần với tử vong nếu như tôi không thấy anh ở cạnh bên, ngay lúc này.
Hóa ra, tình yêu, chỉ đơn giản là cách trái tim tỏa ra hơi ấm,
Là cùng người mình yêu bước mãi, song hành đến tận cuối cuộc đời.