Edit: ngocquynh520 + ngocngandl + npqaBeta:L.A.J + Băng Nhi 21 + mua_da_tanhGiới thiệu:Trích đoạn 1:
Giết người lần đầu tiên năm lên 10, không lưu tình chút nào.
Một lần làm nhiệm vụ, bổng trở thành công cụ sinh con khi tiến vào vương phủ.
Trích đoạn 2:
Sư phụ của nàng hỏi. ”Ngươi yêu hắn?”
"Sát thủ không thể yêu, ta chỉ diễn kịch thôi.” Nàng bình tĩnh đáp trả, gương mặt không hiện ra chút biểu tình nào.
"Một khi đã như vậy, tối nay, ta muốn ngươi giết người ngươi yêu nhất.” Sư phụ ra lệnh.
Trái tim nàng đã hơi run sợ.
Sư phụ lạnh lẽo hỏi: “Sao, không hạ thủ được ư!”
Nàng lắc đầu, vô tình lạnh lùng nói: “Ta giết!”
Trích đoạn 3:
Tay hắn cầm bảo kiếm nàng tặng chỉ thẳng vào cổ họng nàng, đau đớn nói lớn: ”Ngươi, đồ sát thủ máu lạnh, là ngươi, là ngươi hại chết nàng ấy, hôm nay ta phải giết ngươi báo thù.”
Nàng đau lòng lắc đầu. "Không, không phải ta, ta không làm!”
”Chuyện tới mức này ngươi còn nói dối.” Hắn điên loạn gào lên, cây kiếm trong tay cũng xuyên qua thân thể nàng. Còn giờ phút này trong người nàng lại đang mang cốt nhục của hai người.
Trích đoạn 4:
Một nữ nhân người mặc đồ đen phiêu bạt trong gió, tay nâng kiếm chém xuống một cái đầu người không lệch chút nào.
”Tử Hàm…… đừng giết người nữa, quay đầu lại đi!” Triển Vân đau lòng nhìn nữ nhân ấy, hắn không thể tin được nàng lại là Tử Hàm hoạt bát mà hắn yêu sâu nặng…….
“Ta là Tang Tử, kẻ tên Tử Hàm kia đã chết rồi, ta và ngươi không quen biết, không cần nói những lời vô nghĩa.” Nàng phi thân rời đi
“Tử Hàm…….” Triển Vân đau khổ gào lên, tim như bị xé ra thành ngàn mảnh, Tử hàm của hắn không thể quay trở lại sao?