GIỚI THIỆU
Thái tử Hoắc thị, ngoài mặt tao nhã nhưng bên trong lại u ám hơn bất kỳ ai.
Ngu Ý nghe qua mấy lời đồn đại, biết vị hôn phu của cô không phải là người tốt. Nếu rơi vào tay anh, sớm muộn gì cũng bị ăn đến thịt nát xương tan mà thôi, cho nên cô đã nhanh trí chạy thoát thân.
…
Sau này, Ngu Ý gặp phải một người đàn ông ấm áp tựa như gió xuân, nhưng lại vô cùng nghèo túng, làm việc trong quán rượu hay bị mấy người phụ nữ đó hãm hại.
Ngu Y thích người đàn ông tuy nghèo khó nhưng lại thân thiện này. Cô lấy hết dây chuyền kim cương đã mang theo lúc chạy trốn để mua quần áo mới cho người đàn ông, kéo anh ra khỏi tiểu khu đầy hỗn loạn kia.
Ngu Ý bảo anh bỏ công việc đang làm, hai người sống với nhau, tình cảm ngày càng ấm áp mặn nồng. Tuy cuộc sống mộc mạc giản đơn nhưng đầy ắp ngọt ngào.
…
Về sau nữa, Ngu Ý phát hiện, hình như người đàn ông này có gì đó không đúng lắm.
Với chỉ số thông minh của Ngu Ý, cô nhận ra sự dịu dàng ấm áp của người đàn ông này chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, còn dục vọng chiếm hữu lại mạnh mẽ đến mức quá bất thường.
Có điều cũng chẳng sao, Ngu Ý yêu anh, vậy nên sẽ yêu hết thảy những gì thuộc về anh.
…
Cuối cùng Ngu Ý cũng biết, người đàn ông mà cô khổ cực kiếm tiền nuôi này, chính là vị hôn phu mà cô tránh như tránh tà.
Hoắc Huyền dùng cà vạt trói hai tay của Ngu Ý lại: “Đã nói nuôi anh cả đời rồi, sao thế, còn định chạy trốn thêm lần nữa à?”
Ngu Y giận đến nỗi muốn khóc: “Anh lừa em, anh lừa cưới em, trước đó em cũng không biết mặt mũi thực sự của anh!”
Hoắc Huyền sờ sờ bụng dưới của Ngu Ý: “Thật ngại quá, bảo bối à, em có nhóc tì rồi, mang theo đứa nhóc con này chạy thì không tốt lắm đâu.”
…
Mặc kệ anh có thân phận gì đi chăng nữa, tình yêu anh dành cho Ngu Ý đều là thật lòng.
Tiểu mỹ nhân ngốc manh x Đại lão phúc hắc thận trọng.
Một câu giới thiệu đơn giản: Sao có thể bỏ qua cho cô được chứ.
Lập ý: Tình yêu và sự trưởng thành.