Khi tôi còn là một cậu nhóc lớn lên ở Rome, New York, hầu như chưa từng có vụ án giết người nào ở đó. Nhưng trong cuốn sách này thì mọi chuyện lại hơi khác.Trong quá trình thiết lập bối cảnh cốt truyện ở thành phố quê hương mình, tôi không chỉ vụng về sửa lại tỷ lệ tội phạm. Tôi thỉnh thoảng còn thay đổi vị trí địa lý của nơi chốn sao cho phù hợp với mục đích. Những người vốn rành rẽ về Rome sẽ nhận ra nhiều điểm tôi bịa ra, cả lớn lẫn nhỏ, khi miêu tả về thành phố.Cậu bé lớn lên ở Rome ấy đã có một trí tưởng tượng không được phong phú lắm, nhưng cậu ta không bao giờ có thể ngờ tới rằng một ngày nào đó, mình sẽ có may mắn được làm việc với những người như Amy Einhorn và Victoria Skurnick. Tôi thay mặt cậu bé ấy và bản thân mình, gửi lời cảm ơn đến họ.Đồng thời, tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn tới Tom Colgan, Ivan Held, Leslie Gelbman, Ashley Hewlett, Glory Plata, Elizabeth Stein, Tom Dussel, David Chesanow, Melissa Rowland, Lindsay Edgecombe, Elizabeth Fisher, và Miek Coccia.Cuốn sách này xin được dành tặng cho em trai và em gái tôi, song tôi cũng cảm thấy biết ơn sự hỗ trợ của tất cả các thành viên trong gia đình của tôi: nhà Dolan tại New York và nhà Randolph ở Michigan. Và đặc biệt cảm ơn em, Linda.Mời các bạn đón đọc Mục Tiêu Cuối Cùng của tác giả Harry Dolan.