" Bao giờ tôi mới gặp được một người để tôi có thể thương thật lâu, lâu hơn cả những ngày chúng tôi chúng tôi chưa gặp nhau?"_ Cô ngồi an nhiên chống tay lên cằm, mắt mơ màng để tâm hồn tự do bay bổng. Anh cầm cuốn y khoa bên cạnh, nghe cô nói bâng quơ như vậy thì chẳng do dự mà gõ nhẹ vào đầu cô, không quên ném thêm câu nói phũ phàng: " Nằm mơ."