Cảnh Phổ xuyên qua liền max cấp, cầm kỳ thi họa, mọi thứ tinh thông, văn thao vũ lược, cái gì đều được.
Nhưng, rất nhanh Cảnh Phổ phát hiện, nơi này là một cái tu tiên thế giới!
Có thể làm cái gì chính mình là cái phế vật phàm nhân, thiên hạ đệ nhất Kiếm Tiên cùng thiên hạ đệ nhất Đao Thánh, vì ai có thể cho mình gánh nước chẻ củi mà đánh nhau?
Còn có cái kia Tiên giới đệ nhất thánh nữ cùng Yêu giới đệ nhất yêu nữ, vì ai có thể buổi sáng cho mình đưa bữa sáng mà cãi nhau?
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lăng An An
- Trần Bình Bình
- Linh Sư
Luyện Khí, Trúc Cơ, Thành Đan, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần, Độ Kiếp, Đại Thừa, Phi Thăng
Cảnh Phổ xuyên không đến một không gian hư vô và khổ luyện đạt max cấp tất cả kỹ năng từ cầm kỳ thi họa đến văn thao vũ lược. Khi thoát ra, hắn phát hiện mình đang ở một thế giới tu tiên nhưng lại là phàm nhân không có linh tính. Tuy nhiên, khí chất và 'đạo ý' toát ra từ những kỹ năng phàm trần của hắn lại khiến các tu sĩ, đặc biệt là trưởng lão và đệ tử Thần Kiếm tông, lầm tưởng hắn là một đại năng ẩn cư đang trải nghiệm nhân gian. Hắn bị cuốn vào những hiểu lầm dở khóc dở cười, buộc phải tìm cách thích nghi và tồn tại trong một thế giới mà những 'max cấp' của hắn dường như vô dụng.
Cảnh Phổ max cấp tất cả các kỹ năng phàm trần như cầm kỳ thi họa, kiếm đạo, trà đạo, đạo tâm, tự pháp, Thần Nông, trù nghệ, họa ý, bộ dạng, Quân Thần, Lỗ Ban và đan tâm sau ba năm khổ luyện trong không gian hư vô. Dù hắn là một phàm nhân không có linh tính trong thế giới tu tiên, những kỹ năng này lại có sức ảnh hưởng vượt xa tưởng tượng, tạo ra 'đạo ý' và 'khí thế' khiến các tu sĩ lầm tưởng hắn là đại năng ẩn cư.
Truyện có một ý tưởng rất độc đáo và gây cười khi nhân vật chính, dù max cấp mọi kỹ năng phàm trần, lại là một phế vật ở thế giới tu tiên thực sự. Những hiểu lầm liên tục về Cảnh Phổ khi các tu sĩ gán ghép khí chất và 'đạo ý' từ kỹ năng của hắn thành dấu hiệu của một đại năng ẩn cư tạo ra nhiều tình huống hài hước và thú vị. Motif 'giả heo ăn thịt hổ' một cách vô tình rất giải trí.
Dù ý tưởng hay, nhưng cách các nhân vật tu sĩ dễ dàng 'auto' suy diễn và tin rằng Cảnh Phổ là đại năng ẩn cư đôi khi hơi cường điệu và lặp lại, làm giảm tính thuyết phục. Cảnh Phổ đôi lúc quá chậm chạp trong việc nhận ra tình huống, khiến người đọc có cảm giác anh ta hơi thụ động trong thế giới mới. Mạch truyện có thể trở nên một chiều nếu chỉ dựa vào mô típ hiểu lầm này mà không có biến chuyển đáng kể.
Trời đất, ông nam chính max cấp gì mà phèn thế? Toàn mấy cái 'skill' phàm nhân, qua đây chơi tu tiên thì phế đúng nghĩa. Rồi mấy ông bà tu sĩ cứ auto 'đại năng ẩn cư' xong tự suy diễn như phim Hàn. Nghe chừng drama hơi nhạt và ông nam chính cũng hơi 'ngơ' quá đáng.
- Cảnh Phổ xuyên không và khổ luyện ba năm trong không gian hư vô, max cấp mọi kỹ năng từ cầm kỳ thi họa đến kiếm đạo, trà đạo. Khi ra ngoài, hắn đến một thôn trấn và vui mừng nghĩ là thế giới võ hiệp, nhưng nhanh chóng nhận ra đây là thế giới tu tiên khi thấy người bay trên phi kiếm. Hắn hoảng hốt khi biết mình là phàm nhân không có linh tính.
- Cảnh Phổ chấp nhận số phận phàm nhân, viết thư pháp 'Mưa thuận gió hòa' cho bà chủ quán bánh bao để trả tiền. 'Đạo ý' từ nét chữ của hắn vô tình khiến Lăng An An và Trần Bình Bình, hai tu sĩ từ Thần Kiếm tông, nhận ra 'khí vận' của khu vực thay đổi và lầm tưởng hắn là một đại năng Độ Kiếp đang 'nghịch thiên cải vận' và ẩn mình.
- Lăng An An và Trần Bình Bình mời Cảnh Phổ đến Thần Kiếm tông trên phi kiếm. Cảnh Phổ cố gắng bám víu vào Lăng An An. Hắn tiết lộ mình không có linh tính và muốn làm đệ tử ngoại môn, nhưng Lăng An An và sư phụ cô (Lăng Thiên Nam) càng tin rằng hắn là một đại năng đang 'thử thách' tông môn và ngụy trang thân phận phàm nhân. Vị trí của Cảnh Phổ trong tông môn dần được sắp xếp một cách đặc biệt, dựa trên những hiểu lầm này.