Dương Dương ghét nhất là ba thứ: Kẻ thứ ba, sầu riêng, còn cả mặt trắng nhỏ.
Nhưng mặt trắng nhỏ này lại cực kỳ không sợ chết luôn lượn lờ bên cạnh cô.
Dương Dương vẻ mặt chán ghét: Đi đi đi, đứng sang một bên, đừng có lượn lờ bên cạnh tôi.
Phan Thừa Hi tủi thân: Vì sao? Vì sao em ghét anh như thế?
Dương Dương lui ra phía sau: Vì sao? Tôi còn "tam mao (= ba lông, đồng âm với vì sao)" đấy! Anh sao không đi soi gương đi, toàn bộ đều đúng dạng mặt trắng nhỏ.
Phan Thừa Hi cọ cọ Dương Dương: Người ta chỉ là da trắng một chút, anh tuấn một chút, là một tiểu trí thức, không phải mặt trắng nhỏ. . . . .
Gặp phải mặt trắng nhỏ vô lại như vậy, Dương Dương nên làm cái gì bây giờ? Phản kích? Thế nhưng một tay mơ trong tình yêu há lại là đối thủ của mặt trắng nhỏ phúc hắc?
**Chú thích**
Tiểu bạch kiểm - Mặt trắng nhỏ: là loại con trai mặt trắng, non choẹt; trai lơ, bám váy phụ nữ;...