Ta, Hán Hiến Đế Lưu Hiệp. Thật sự chỉ là muốn nhường ngôi mà thôi a!
Tại sao tất cả mọi người đều cảm thấy cho ta là Trung Hưng chi chủ?
Tại sao cả triều văn Vũ Đô là não bù quái?
Tào Tháo ngươi đừng chạy, ta thật sự muốn Hiến Đế a!
Tại sao tất cả mọi người đều cảm thấy cho ta là Trung Hưng chi chủ?
Tại sao cả triều văn Vũ Đô là não bù quái?
Tào Tháo ngươi đừng chạy, ta thật sự muốn Hiến Đế a!
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lưu Hiệp (Lưu Đại Pháo)
- Tào Tháo
- Tuân Úc
- Quách Gia
- Đổng Thừa
- Hứa Chử
- Si Lự
- Chủng Tập
- Đổng quý phi
- Phục hoàng hậu
- tiên nữ lão bà
Lưu Hiệp, một thanh niên từ thế giới hiện đại, xuyên không trở thành Hán Hiến Đế Lưu Hiệp trong bối cảnh Tam Quốc loạn lạc. Anh ta được bạn gái "tiên nữ" tiết lộ có thể quay về hiện đại nếu nhường ngôi thành công. Vì vậy, mục tiêu duy nhất của Lưu Hiệp là thoái vị và trao ngôi cho Tào Tháo. Tuy nhiên, mọi hành động ngây thơ và nỗ lực nhường ngôi của anh đều bị Tào Tháo cùng các mưu sĩ hiểu lầm thành những âm mưu chính trị thâm sâu, nhằm gây khó dễ hoặc củng cố quyền lực của Hán thất. Điều này dẫn đến hàng loạt tình huống hài hước, khi Lưu Hiệp vô tình tự làm mình trở thành "Trung Hưng chi chủ" trong mắt mọi người, đồng thời suy yếu Tào Tháo.
Lưu Hiệp là người xuyên không từ hiện đại, có khả năng quay về thế giới của mình nếu nhường ngôi. Anh ta cũng sở hữu khả năng siêu cấp "não bù quái" khiến mọi hành động ngô nghê đều bị người khác hiểu lầm thành mưu lược thâm sâu, vô tình củng cố quyền lực của bản thân.
Một câu chuyện cực kỳ hài hước và độc đáo với tiền đề thú vị. Các tình huống hiểu lầm được xây dựng rất khéo léo, đẩy nhân vật chính (Hán Hiến Đế Lưu Hiệp) vào những tình thế dở khóc dở cười. Sự tương phản giữa mong muốn thoái vị của Lưu Hiệp và nỗi sợ hãi cùng suy đoán về âm mưu thâm sâu của Tào Tháo tạo nên sức hút lớn. Cốt truyện cuốn hút với những pha xử lý bất ngờ, khiến người đọc không thể đoán trước được diễn biến tiếp theo.
Việc cốt truyện xoay quanh những hiểu lầm liên tiếp, dù hài hước, đôi khi có thể gây cảm giác lặp lại và hơi "over-the-top" ở một số điểm. Sự ngây thơ của nhân vật chính đôi khi bị đẩy đến mức khó tin, khiến độc giả có thể cảm thấy hơi mệt mỏi vì Tào Tháo và các mưu sĩ luôn nghĩ quá xa.
Ủa cái truyện này ông hoàng đế như kiểu bị ngáo ấy, cứ nhất quyết muốn nhường ngôi xong ai cũng nghĩ ổng là thiên tài chính trị. Thôi được, đoạn đầu thì hài đấy, nhưng mà cứ cái vòng lặp hiểu lầm này hoài chắc cũng chán ngang. Kiểu, ai đó làm ơn tin ổng đi để ổng còn về chơi game chứ, mệt ghê!
- Chương 1: Lưu Hiệp, một người xuyên không từ hiện đại, khao khát được thoái vị để trở về nhà. Anh ta ngay lập tức đề nghị Tào Tháo nhận lấy ngai vàng, khiến Tào Tháo sốc nặng và hiểu lầm rằng Lưu Hiệp đang thử dò xét hoặc bị Đổng Thừa xúi giục, từ đó quyết định đối phó với Đổng Thừa.
- Chương 2: Tào Tháo chất vấn Lưu Hiệp về âm mưu ám sát qua 'y đái chiếu' (huyết thư). Lưu Hiệp thành thật nhận lỗi, thừa nhận mình đã ra chiếu và một lần nữa cố gắng nhường ngôi bằng cách cởi long bào khoác cho Tào Tháo. Hành động này bị Tào Tháo và bá quan hiểu lầm là một đòn tâm lý cực mạnh, khiến Tào Tháo tức giận đến mức ngất xỉu ngay trên triều đường.
- Chương 3: Tào Tháo sau khi tỉnh lại, lại dùng chiêu giả vờ tự sát để ép Lưu Hiệp rút lại ý định nhường ngôi. Lưu Hiệp, tưởng Tào Tháo đang giận dỗi, liền tự dùng dao đâm vào bụng mình để tạ lỗi và cầu xin Tào Tháo chấp nhận ngôi vị. Hành động này một lần nữa khiến Tào Tháo ngất xỉu, còn các đại thần thì than khóc vì 'Hán thất suy vong'. Tuân Úc xuất hiện, đòi truy tìm 'tiểu nhân' đã gièm pha vua và Tào Tháo để đổ trách nhiệm.