Văn án
Từ Dữu Dữu (1) đã phấn đấu và nỗ lực cả đời, và người duy nhất từng tỏ tình với cô là trưởng nhóm đã cùng cô leo lên đỉnh Everest.
(1 - 柚: Cây bưởi)
Hôm đó có một trận bão tuyết rất dữ dội, trực thăng cứu trợ không thể cất cánh, họ bị kẹt lại trên đỉnh Everest, ôm nhau dưới một tấm chăn để giữ ấm.
Kiều Mộc (2): "Nếu chúng ta chết ở đây, có thể coi như là sinh không cùng chăn, nhưng chết cùng một huyệt."
(2 - 乔木: Cây Tùng Bách)
Từ Dữu Dữu: "Thật mập mờ, anh thích em à?"
Kiều Mộc: "Ừ"
Từ Dữu Dữu:...
Kiều Mộc: "Cho nên, kiếp sau nếu anh theo đuổi em, em cũng đừng từ chối anh nhé."
Gió nổi lên và bão tuyết bao phủ đỉnh núi. Khi Từ Dữu Dữu tỉnh dậy lần nữa, cô thấy mình quay lại lúc còn học cấp ba, lúc cha mẹ cô sắp ly hôn, vẫn là câu hỏi tương tự như kiếp trước của mẹ cô:
"Dữu Dữu, về với mẹ nhé"
"Dạ"
Cô đã chọn một con đường khác so với kiếp trước của mình, nhưng nhờ như vậy cô sẽ gặp được Kiều Mộc trước mười năm.
Tuy nhiên, sau đó cô phát hiện ra Kiều Mộc của mười năm trước và Kiều Mộc của mười năm sau là hai người hoàn toàn khác nhau. Không còn một Kiều Mộc với nụ cười trong veo tỏa nắng, không còn là người đàn ông mạnh mẽ vượt tuyết vượt gió, chớ vậy còn không có cơ bụng tám múi hoàn hảo. Bây giờ anh giống như một cây nấm lùn, mọc âm thầm trong bóng tối.
Từ Dữu Dữu: Thằng nhóc béo ú này làm sao có thể làm bạn trai mình được? Nếu lúc này anh ta dám tỏ tình với mình thì anh ta chết chắc ~~
Kiều Mộc là một thiên tài cờ vây từ lúc mười tuổi, anh yêu cờ vây nhưng vì bóng ma tâm lý khi còn nhỏ khiến anh bị ám ảnh khi chơi cờ vây.
Vì nỗi ám ảnh này nên cuối cùng anh không thể trở thành một kỳ thủ cờ vây chuyên nghiệp và quay trở lại cuộc sống đi học bình thường như bao học sinh khác, cho đến khi anh gặp Từ Dữu Dữu.
Từ Dữu Dữu, một cô gái dạn dĩ, không sợ trời không sợ đất, trái ngược hoàn toàn với anh. Chỉ có điều cô gái này chỗ nào cũng tốt nhưng lại bị lãnh cảm. Rõ ràng anh không phải mẫu người cô thích nhưng suốt ngày đến trêu chọc anh. Nhưng thứ nực cười nhất lại chính là anh, người biết rõ mọi chuyện, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện đổ vì cô.
"Ê mập, có cần giúp đỡ gì không?"
"Nếu có cậu bên cạnh, mình sẽ không sợ hãi."
Rạp hát nhỏ:
"Dữu Dữu, mọi người nói cậu là bạn gái mình" Kiều Mộc.
"Cậu đang bày đặt tỏ tình gián tiếp đó hả?" Từ Dữu Dữu.
"Nếu nói đúng, ngay cả làm bạn với Dữu Dữu cũng không thể, đúng không?" Kiều Mộc.
"Chết nhát, vậy có tỏ tình hay không." Từ Dữu Dữu.