Đã có 14
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
Suốt một năm trời sau khi bắn hạ tên Đao phủ Portland, thanh tra Brolin cứ ngỡ vụ án đã vĩnh viễn khép lại. Cho tới một ngày, anh phải đối mặt với một loạt vụ giết người mới mang đậm dấu ấn tên sát nhân man rợ đó, những vụ giết người thảm khốc, kinh hoàng hơn gấp nhiều lần. Tính mạng người con gái anh thương yêu nhất cũng bị cuốn theo một vòng xoáy hiểm họa đen tối. Dấn mình vào cuộc điều tra, Brokin phải hóa thân vào kẻ giết người để phán đoán đường đi nước bước của hắn, cùng không ít lần bị giằng co giữa cái Thiện và cái Ác, với một câu hỏi đầy ám ảnh: Liệu người ta có thể trao linh hồn cho quỷ dữ mà không bị trừng phạt?
Với Linh hồn ác, Maxime Chattam đã mang đến rất nhiều điều mới mẻ cho thể loại tiểu thuyết trinh thám kinh dị. Một sự kết hợp tuyệt vời giữa phong cách hành động của trinh thám Mỹ và lối phân tích sắc sảo đến từng chi tiết khiến độc giả rùng mình được vì những hình dung quá đỗi rõ ràng của trinh thám Pháp. Và kết quả là một cuốn tiểu thuyết lôi cuốn khôn cưỡng.
Linh hồn ác đã được trao giải Sang d' Encre cho tiểu thuyết trinh thám xuất sắc nhất năm 2002.
****
LỜI TÁC GIẢ
Thực tế vượt xa khả năng tưởng tượng.
Đó là câu châm ngôn hiện lên trong tôi với tất cả tính xác thực của nó trong suốt hai năm tôi mày mò nghiên cứu để viết cuốn tiểu thuyết này. Hai năm nghiên cứu khoa học pháp y - giám định pháp y, cảnh sát kỹ thuật và khoa học, tâm thần học tội phạm… - và đặc biệt hơn nữa là nghiên cứu về những kẻ giết người hàng loạt. Tôi đã đọc, đã thấy và đã nghe được những điều mà ngay cả nhà văn khéo léo nhất cũng không dám viết trong tiểu thuyết của mình, mặc dù khả năng nói giảm nói tránh trong phong cách của nhà văn ấy có thể làm giảm nhẹ các sự việc. Những hành động mà có lẽ tôi sẽ thấy lố bịch vì ghê tởm khi đọc chúng trong một cuốn sách hay nào đó, bởi chúng dường như không thể có thật, thế nhưng…
Nhưng trên tất cả, sau hai năm nghiên cứu, tôi nhận ra rằng cha mẹ tôi và tất cả các bậc cha mẹ khác trên thế giới này đều đã nói dối con mình: quái vật là có thực.
Không biện hộ cho sự ghê rợn, tôi cố gắng viết cuốn tiểu thuyết này gần với thực tế nhất. Đó hẳn là điều đáng sợ nhất.
Maxime Chattam
Edgecomebe, ngày 2 tháng 4 năm 2000.