Bản convert: tàng thư việnEdit: habin_3288
Cái gì gọi là “Tái ông mất ngựa, yên biết phi phúc”, điều này nàng chính là khắc sâu ghi nhớ.
Một biến cố kì diệu, sau tai nạn xe cộ chiếc xe yêu quý của nàng đã “vui vẻ chầu trời” nhưng lại được hoàn lại một cái hảo lão công.
Quan trọng nhất chính là, thân phận của lão công yêu quý của nàng thực — rất có tiền.
Vừa vặn giải quyết được đối thủ một mất một còn đối nghịch với nàng từ thời đi học tự khoe là lấy được ông chồng rất giàu có.
Nhưng hắn tuyệt không có hiểu tình hình chút nào, lại còn đối với nàng dây dưa, nói những thứ điên khùng…
Cùng lúc đó, tên thủ trưởng heo của nàng sắc tâm nổi lên, cũng vọng tưởng “chiếm tiện nghi” của nàng.
Hừ! không cần chờ tên heo đó uy hiếp sa thải nàng, nàng cũng chả thèm sợ, một cước đá bay tên heo ấy.
Sau đó tự động nộp đơn xin từ chức rút khỏi công ty hắc ám này!
Thực sự muốn tìm trời tố khổ a~, nào ngờ đánh bậy đáng bạ lại vào đúng công ty của hắn làm việc,
Xem ra ông trời đối với nàng cũng không tệ, vừa mới mất việc xong đã tìm được một công việc mới,
Nhưng là trong công ty, nhân viên nữ rất là phi thường khủng bố,
Mọi hướng tấn công đều nhất trí một lòng bắn về phía nàng, còn luôn miệng “Thi con bướm” loạn loạn xướng lên suốt ngày,
Uy, tên nàng chính là Thi Ánh Điệp, nhưng có cần phải làm cái tên của nàng trở thành ong bướm tầm thường thế không?
Hơn nữa nàng rất khinh thường mấy cái tiểu sảo đùa giỡn hòng gây ấn tượng với tổng giám đốc của các nhân viên nữ ở đây mong một ngày hóa “Phượng hoàng”.
Bởi vì, nàng mới đích thực là tổng – tài – phu – nhân!