Bạch Mộc là biến thái, một cái mười phần biến thái. Hắn thích nhất sự tình chính là khi dễ chính mình trầm mặc ít nói lão bà. Nhưng hắn không nghĩ tới hành vi của mình vậy mà lại tạo thành không thể vãn hồi hậu quả.
Làm lại một thế, hắn quyết định đền bù chính mình đã từng sai lầm. Nhưng mà...... “Lão bà ngươi tốt hương a!” Bạch Mộc ôm Khâu Lạc Vũ, một mặt hưởng thụ ngửi ngửi trên người nàng tán phát đặc biệt mùi thơm. “Ta như vậy khi dễ ngươi, ngươi sẽ chán ghét ta sao lão bà?” “Không...Sẽ không.” Khâu Lạc Vũ nói trái lương tâm nói. Bạch Mộc dáng tươi cười càng sâu.