JavaScript is off. Please enable to view full site.

Kim Bài Giám định Sư

88 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 1,585,604
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 13,794
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Kim Bài Giám định Sư
Đã có 3 người đánh giá / Tổng đề cử
Phòng đấu giá giám định sư sở kiện, tại khố phòng phát hiện một đồ cổ kính lúp, giám thưởng lúc trong lúc vô tình tạo thành mắt trái biến dị, có thể nhìn đến đồ cổ di vật văn hóa sơ hở chờ, từ đây nhất phi trùng thiên.
Cổ kính đại khíthanh đồng khí, mỹ luân mỹ hoán đồ sứ, óng ánh trong suốtngọc khí......

Không một có thể đào thoát sở kiện pháp nhãn.
Tiền tài, mỹ nữ, địa vị ùn ùn kéo đến.
Một đời giám định đại sư, lớn người thu thập quật khởi!

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Sở Kiện, một giám định viên hạng xoàng tại công ty đấu giá Cây Bông Gạo đang trên đà phá sản, tình cờ phát hiện một chiếc kính lúp cổ. Khi quan sát, mắt trái của anh đột nhiên biến dị, cho phép anh nhìn thấy những sơ hở, điểm yếu, và thông tin ẩn của các món đồ cổ. Nhờ năng lực mới, Sở Kiện bắt đầu 'nhặt' được những món hời từ các món đồ bị đánh giá thấp hoặc bị coi là hàng giả, bán chúng với giá cao. Anh nhanh chóng chứng minh giá trị bản thân khi công ty gặp sự cố vỡ bát sứ Thanh triều trị giá triệu đô và bị đổ tội. Với sự xuất hiện của tân tổng giám đốc Liễu Như Yên, Sở Kiện đã vạch trần âm mưu của đồng nghiệp Chu Chí Minh và giám định sư Cố Vĩ Hải, những kẻ đã tráo đổi và phá hoại đồ cổ để trục lợi. Anh còn phát hiện ra nhiều món đồ giả khác trong kho của công ty, bao gồm cả bức tranh triệu đô của Trương Đại Thiên. Sau khi giúp công ty vượt qua khủng hoảng và bắt giữ những kẻ tham nhũng, Sở Kiện được Liễu Như Yên trọng dụng. Tuy nhiên, anh quyết định từ chức để theo đuổi sự tự do cá nhân, nhưng đồng ý ở lại giúp đỡ công ty một vài tháng. Sau đó, Sở Kiện cùng Liễu Như Yên đi thuyết phục Điền Vinh - một nhà sưu tầm nổi tiếng, để mượn đồ cổ cho buổi đấu giá. Tại đây, Sở Kiện tiếp tục thể hiện tài năng siêu phàm của mình, phát hiện ra những giá trị tiềm ẩn trong các món đồ mà cả Điền Vinh và đội ngũ giám định chuyên nghiệp của ông cũng bỏ qua, biến những món 'hời' thành 'báu vật' thực sự, mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty.
Mắt trái biến dị, có thể nhìn thấy sơ hở trên đồ cổ, văn vật, giúp giám định chính xác và phát hiện hàng giả.
Truyện có tình tiết nhanh, hấp dẫn ngay từ đầu khi nam chính Sở Kiện sở hữu kim thủ chỉ. Quá trình anh ta từ một giám định viên bị coi thường vươn lên, lật mặt những kẻ khinh bỉ mình rất sảng khoái. Những chi tiết về đồ cổ, giám định được miêu tả khá cụ thể và thú vị, mang lại cảm giác khám phá.
Cốt truyện theo motif 'phế vật quật khởi' khá quen thuộc, có thể dự đoán được. Một số tình tiết lật mặt đối thủ có phần hơi dễ dàng, khiến các nhân vật phản diện trở nên đơn giản. Việc nam chính từ chối thăng chức ngay sau khi giúp công ty gây dựng lại danh tiếng có thể khiến một số độc giả thấy khó hiểu hoặc không thực tế.
Oke, truyện này đọc khá cuốn, nhưng mà plot 'nhân vật chính yếu đuối đột nhiên có siêu năng lực xong cân team' thì hơi bị 'red flag' của motif cũ rích nha. Giám định viên mà năng lực đỉnh của chóp thế thì làm gì có ai coi thường được? Mấy vụ lật mặt cũng dễ quá trời, cứ như 'hack' vậy. Mà chị tổng Liễu tổng vừa xinh vừa quyền lực mà tự dưng tin thằng cha Sở Kiện cái một là sao? 'Green flag' cho Sở Kiện mà 'red flag' cho logic truyện nha. Với lại, đang yên đang lành, kiếm bộn tiền rồi mà đòi từ chức vì 'tự do'? Ủa, tiền bạc tự do không sướng hơn sao? Hơi 'fail' ở đoạn này nha, anh nhà ảo tưởng sức mạnh hơi quá!
  • **Chương 1: Khí Hồn đập vào mắt, kim thủ chỉ tới sổ:** Sở Kiện, một giám định viên bình thường tại công ty đấu giá Cây Bông Gạo, tình cờ nhặt được một chiếc kính lúp cổ trong kho. Khi quan sát, mắt trái của anh đột nhiên biến dị, phát ra hào quang màu vàng và mang lại khả năng nhìn thấy sơ hở của đồ cổ. Anh thử nghiệm năng lực mới trên một bức tranh lưu phách và thành công. Anh bỏ việc đi chợ đồ cổ, mua lại một chiếc ban chỉ quý giá với giá 200 đồng từ Phan Tứ Hải, kẻ đã lấy được món này từ chính công ty của Sở Kiện với giá rẻ mạt. Ngay sau đó, Phan Tứ Hải hối hận vì món ban chỉ đó được định giá cao hơn gấp nhiều lần. Cuối chương, Sở Kiện được bạn thân Diệp Văn Hiên rủ đi xem mắt nhưng buổi hẹn bị hủy vì một đồng nghiệp tiết lộ tình hình tài chính của anh.
  • **Chương 2: Tiểu thí thân thủ:** Sau buổi hẹn hụt, Sở Kiện tiếp tục dạo chợ đồ cổ. Anh phát hiện một chiếc ấn được bày bán với giá 20.000 đồng mà anh biết đó là Kim Ti Ngọc quý giá. Bằng tài năng mới, anh trả giá xuống còn 350 đồng và thành công mua được. Ngay sau khi mua, một lão nhân có kinh nghiệm trong giới đồ cổ nhận ra giá trị của chiếc ấn và đề nghị mua lại với giá 20.000 đồng. Sở Kiện tiết lộ đây là Bảo Quang Thạch, giá trị còn cao hơn. Cuối cùng, lão nhân mua lại chiếc ấn với giá 50.000 đồng, mang lại lợi nhuận đáng kể cho Sở Kiện và cho anh số điện thoại liên lạc để hợp tác lâu dài.
  • **Chương 3: Bị giội nước lạnh:** Sáng hôm sau, Sở Kiện nhận được tin công ty gặp chuyện: một chiếc bát sứ Thanh triều trị giá hơn 1 triệu đồng bị vỡ trong kho, và anh bị nghi ngờ là thủ phạm vì là người ở kho lâu nhất. Chu Chí Minh, một giám định sư khác, ngay lập tức đổ lỗi cho Sở Kiện. Liễu Như Yên, tân tổng giám đốc mới nhậm chức, yêu cầu bằng chứng cụ thể và nghi ngờ cách hành xử của Chu Chí Minh. Sở Kiện đề nghị báo cảnh sát để làm rõ mọi chuyện, khiến nghi ngờ về anh giảm bớt. Trong lúc đó, chủ nhân của chiếc bát vỡ đến công ty đòi bồi thường. Liễu Như Yên yêu cầu triệu tập Cố Vĩ Hải, giám định sư chính, và Chu Chí Minh vì họ là người phụ trách món đồ đó. Tuy nhiên, quản lý báo tin Cố Vĩ Hải đã từ chức.
Mới nhất
2 tuần trước
    Tổng đề cử 3
    Tuần 848
    Tháng 9949
    loading
    loading
    loading