Chính tà, ai có thể định?
Thiện ác, mặc ngươi bình luận.
Sơn là sơn, thủy là thủy, sơn không phải sơn, thủy không phải thủy; sơn vẫn như cũ là sơn, thủy vẫn như cũ là thủy nhìn thấu tất cả sau khi, nhìn thấu bản nguyên sau khi; vạn sự vạn vật thì lại làm sao; nhìn thấu sau, cái gọi là chính tà có thể làm sao?
Thiện ác thì lại làm sao? Hành động, bất quá vì sống tiếp mà thôi dựa theo mình từng gặp, nhận thức sống tiếp
Thiện ác, mặc ngươi bình luận.
Sơn là sơn, thủy là thủy, sơn không phải sơn, thủy không phải thủy; sơn vẫn như cũ là sơn, thủy vẫn như cũ là thủy nhìn thấu tất cả sau khi, nhìn thấu bản nguyên sau khi; vạn sự vạn vật thì lại làm sao; nhìn thấu sau, cái gọi là chính tà có thể làm sao?
Thiện ác thì lại làm sao? Hành động, bất quá vì sống tiếp mà thôi dựa theo mình từng gặp, nhận thức sống tiếp
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lệ Phong
- Nghiêm Đào
- Cổ Thương Nguyệt
- Hộ Hoa công tử
- A Long
Truyện không có hệ thống cấp bậc tu luyện rõ ràng, chủ yếu dựa vào các khái niệm như "công lực", "tu vi", "chân khí", "kiếm cương", "nội kình" để mô tả sức mạnh và kỹ năng võ thuật của các nhân vật.
Ba thế lực lớn là Thương Phong bảo (đại diện là Cổ Thương Nguyệt), Cẩm Tú phủ (đại diện là Hộ Hoa công tử), và Tô Châu phủ đang tập trung tại Tô Châu để truy tìm "Kiếm hoàn" và "Thanh linh đan" từ kiếm khách khét tiếng Nghiêm Đào (Diêm vương kiếm). Nghiêm Đào bị thương trong một cuộc chạm trán và trên đường chạy trốn đã bị tiểu tặc Lệ Phong vô tình móc túi lấy mất bảo vật. Lệ Phong, không biết giá trị của "Thanh linh đan", đã vứt bỏ nó, chỉ giữ lại "kiếm hoàn" dưới dạng viên đạn bạc. Cuối cùng, Nghiêm Đào bị dồn vào đường cùng bởi sự hợp tác của các phe phái lớn. Câu chuyện mở ra một thế giới giang hồ hỗn loạn nơi chính tà khó phân định, và một kẻ tiểu tặc vô danh vô tình bị cuốn vào vòng xoáy tranh đoạt bảo vật.
Lệ Phong có "bàn tay vàng" khi vô tình trộm được "Kiếm hoàn" và "Thanh linh đan" từ Nghiêm Đào. Việc hắn ngửi hương khí của đan dược đã vô tình khai thông kinh mạch, giúp hắn có được tu vi 10 năm mà không hay biết.
Câu chuyện có một khởi đầu kịch tính và hấp dẫn với sự xuất hiện đồng thời của nhiều thế lực giang hồ tranh đoạt bảo vật. Việc nhân vật chính (Lệ Phong) là một tiểu tặc vô tình bị cuốn vào vòng xoáy này tạo ra sự thú vị và bất ngờ. Bối cảnh Tô Châu được miêu tả khá chân thực, pha trộn giữa sự phồn hoa và mặt tối của giang hồ. Các pha giao đấu được miêu tả khá chi tiết, sống động, thể hiện được sự khác biệt trong võ công của từng nhân vật.
Lời văn đôi khi còn hơi lặp từ và câu cú, đặc biệt trong các đoạn miêu tả. Một số nhân vật phụ như Hổ lão đại và các tiểu tặc khác được miêu tả khá thô tục, có thể không phù hợp với tất cả độc giả. Việc các bang phái lớn lại để một tiểu tặc móc túi thành công một cao thủ như Nghiêm Đào có vẻ hơi khiên cưỡng, dù Nghiêm Đào đang bị thương. Các đoạn miêu tả tâm lý và hành động của nhân vật chưa thực sự sâu sắc.
Truyện gì mà nhân vật chính phèn thế, rõ ràng trộm được đồ xịn mà lại vứt đi vì tưởng độc, đúng là 'thằng main' ngu ngơ. Tên nhân vật thì nghe hơi cổ, hội thoại cũng hơi kịch, kiểu cũ cũ rồi. Mấy đoạn đánh nhau đọc cũng được nhưng sao thấy ai cũng mạnh, rồi ai cũng có lý do riêng để 'làm giàu không khó' vậy? Không rõ ai chính ai tà luôn, hơi bị lú. Thiếu drama tình cảm cho giới trẻ. Mấy bà thị nữ trong Cẩm Tú phủ cũng toàn đồ giả tạo, cười như hoa mà toàn dùng ám khí.
- **Chương 1: Giang Nam tốt:** Thành Tô Châu nóng bức, Cổ Thương Nguyệt, Tổng bổ đầu Tô Châu phủ kiêm thành viên 'Thương Phong bảo', cùng các phe phái giang hồ như 'Cẩm Tú phủ' và 'Thiên hạ thứ 1 bảo' tập trung tại Tô Châu. Mục đích của họ là truy lùng Diêm vương kiếm Nghiêm Đào để đoạt lấy "kiếm hoàn" và "Thanh linh đan" từ một kiếm tiên 700 năm trước. Nghiêm Đào, dù bị thương nặng, vẫn thoát khỏi vòng vây ban đầu và chạy vào thành.
- **Chương 2: Gây án:** Lệ Phong và A Long, hai tên tiểu tặc của bang Kim Long, đang hành nghề móc túi trên đường phố Tô Châu. A Long, trong lúc đang lêu lổng, vô tình móc túi được Nghiêm Đào đang bị thương và mệt mỏi, lấy đi một chiếc túi da. Lệ Phong tiếp nhận túi và phát hiện bên trong có 4 viên thuốc và một viên đạn bạc nhỏ. Hắn coi 3 viên "Thanh linh đan" là độc dược và ném xuống giếng phế liệu, chỉ giữ lại viên đạn bạc (mà thực chất là kiếm hoàn) vì nghĩ nó có thể là tử kim. Trong khi đó, Nghiêm Đào bị Cổ Thương Nguyệt cùng hơn trăm cao thủ 'Thương Phong bảo' và 40 nữ nhân 'Cẩm Tú phủ' dồn vào một con hẻm, đứng trước nguy cơ bị tiêu diệt.