Không Có Bệnh Đi? Ngươi Cùng Thực Nhân Ma Nói Chuyện Gì Thiện Lương? Metruyenchu
Tác giả:
Tình trạng:
Còn Tiếp
【 xuyên qua + vô địch + Mỹ Thực + làm ruộng + không thân cận Nhân Loại + không thánh mẫu + cầu sinh + toàn dân 】
Thực nhân ma đồng dạng làm sao ăn cơm?
Bước đầu tiên,
Tìm tới hoang mạc Warcraft.
Bước thứ hai,
Đánh nó.
Bước thứ ba,
Hành hung nó.
Bước thứ tư,
Ném vào trong nồi.
Bước thứ năm,
Lửa nhỏ chậm hầm Hai Kẻ giờ.
Gorejin xuyên qua đến cái này Vô Tận Hoang Mạc thế giới đã hai mươi năm, nhưng lại là một đầu cao lớn vạm vỡ Thực nhân ma.
Thật vất vả lên làm Tù trưởng, Lam Tinh toàn dân giáng lâm?
Cần tại thổ dân cùng tàn khốc hoang mạc hoàn cảnh bên dưới cầu sinh?
Đừng làm rộn.
Gorejin bắt chéo hai chân: Sống rất khó sao?
Thực nhân ma đồng dạng làm sao ăn cơm?
Bước đầu tiên,
Tìm tới hoang mạc Warcraft.
Bước thứ hai,
Đánh nó.
Bước thứ ba,
Hành hung nó.
Bước thứ tư,
Ném vào trong nồi.
Bước thứ năm,
Lửa nhỏ chậm hầm Hai Kẻ giờ.
Gorejin xuyên qua đến cái này Vô Tận Hoang Mạc thế giới đã hai mươi năm, nhưng lại là một đầu cao lớn vạm vỡ Thực nhân ma.
Thật vất vả lên làm Tù trưởng, Lam Tinh toàn dân giáng lâm?
Cần tại thổ dân cùng tàn khốc hoang mạc hoàn cảnh bên dưới cầu sinh?
Đừng làm rộn.
Gorejin bắt chéo hai chân: Sống rất khó sao?
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Gorejin
- Hoắc Ni
Không có cấp bậc tu luyện rõ ràng được đề cập cho Thực nhân ma. Chỉ biết Thực nhân ma có 'Thực Nhân Ma pháp sư' (Ogre Mage/Sorcerer) với trí lực cao và khả năng dùng ma pháp (như tạo cầu lửa). Gorejin được miêu tả là một Thực nhân ma cao lớn, vạm vỡ, 'có thể đánh' và là tù trưởng nhờ sức mạnh và trí tuệ.
Gorejin, một linh hồn từ Lam Tinh, xuyên không làm Thực nhân ma 20 năm tại Vô Tận Hoang Mạc. Anh ta trở thành tù trưởng một bộ lạc, điều hành một 'Phong Tình quán' với các chủng tộc khác nhau. Khi sự kiện toàn dân Lam Tinh giáng lâm xảy ra, Gorejin cũng nhận được 'hệ thống' nhưng nó tự gỡ cài đặt, chỉ để lại 'Thực Nhân Ma Mỹ Thực Đồ Giám' cung cấp phần thưởng khi nấu ăn. Gorejin lợi dụng trí nhớ và kiến thức từ Lam Tinh để biến bộ lạc mình thành một 'khu dịch vụ' an toàn và có thu phí cho các thương đội đi qua, đồng thời kinh doanh các vật phẩm có được từ phần thưởng hệ thống (như nước sạch, kho lạnh). Anh ta duy trì bản chất tàn bạo của Thực nhân ma, không ngần ngại 'xử lý' những kẻ không 'hợp tác' hoặc Lam Tinh nhân xui xẻo, chứng tỏ sự tàn nhẫn và thực dụng là chìa khóa để tồn tại trong thế giới này.
Hệ thống Thực Nhân Ma Mỹ Thực Đồ Giám (Ogre Delicacy Encyclopedia) với các phần thưởng như Bình Nước Thanh Tuyền (500L nước suối tươi mát, tự làm mới mỗi ngày), Hư Không Lãnh Khố 20 m³ (kho lạnh không gian, giữ nguyên trạng thái vật phẩm), và Thích Cốt Đao (dao cắt xương sắc bén, tự thích ứng).
Truyện có một tiền đề độc đáo và hấp dẫn khi nhân vật chính Gorejin, một linh hồn từ Trái Đất, xuyên không thành một Thực nhân ma tàn bạo nhưng lại có đầu óc kinh doanh. Sự kết hợp giữa bản năng nguyên thủy của Thực nhân ma và tư duy hiện đại từ Lam Tinh tạo nên những tình huống dở khóc dở cười và cách giải quyết vấn đề đầy tính thực dụng. Việc Gorejin không hề có tâm 'thánh mẫu' mà sẵn sàng 'thực thi' bản năng của chủng tộc mình, thậm chí kinh doanh trên nỗi sợ hãi của người khác, là một điểm nhấn mạnh mẽ. Các miêu tả về thế giới Vô Tận Hoang Mạc khắc nghiệt và cách các chủng tộc tồn tại rất chân thực. Yếu tố mỹ thực được lồng ghép thông minh, trở thành một phần 'golden finger' giúp Gorejin phát triển. Cuộc sống của 'tù trưởng' Gorejin với sự hầu hạ của các nhân viên phục vụ dị giới cũng mang lại yếu tố giải trí riêng biệt.
Điểm trừ lớn nhất của truyện là sự thiếu đồng cảm hoàn toàn của nhân vật chính Gorejin đối với những người đồng hương từ Lam Tinh. Dù bản thân anh ta cũng là người xuyên không, nhưng việc anh ta lạnh lùng chứng kiến và thậm chí góp phần vào sự đau khổ của họ có thể gây khó chịu cho một số độc giả. Khái niệm 'Phong Tình quán' và việc đối xử với các nhân viên phục vụ, dù được giải thích là để tồn tại trong thế giới khắc nghiệt, vẫn có thể bị coi là vấn đề về đạo đức. Hệ thống 'tự hủy' sau khi cài đặt, chỉ để lại một cuốn sổ nấu ăn, cũng tạo cảm giác hơi hụt hẫng, như một 'cú lừa' nhẹ cho người đọc mong chờ một 'golden finger' mạnh mẽ hơn.
Trời đất quỷ thần ơi, cái truyện này main kiểu 'alpha male' phiên bản Thực nhân ma nhưng lại hơi 'pick-me' vibe. Toàn dân Lam Tinh giáng lâm mà ổng không thèm quan tâm gì luôn, còn kiểu 'để tự tụi nó sống chết' thì hơi cạn lời. Hệ thống thì 'báo' cực, cài xong tự gỡ, rồi còn cái 'Phong Tình quán' nghe nó cứ sai sai. Đọc xong thấy nhân tính hơi tụt mood tí xíu. Điểm cộng chắc là main khá 'chill' với đám người hầu và đồ ăn thì 'gourmet' phết, dù nguyên liệu hơi 'dị'.
- Gorejin, một Thực nhân ma tù trưởng từ Lam Tinh, điều hành 'Phong Tình quán' trong bộ lạc của mình. Anh ta 'giao dịch' với một thương nhân Nhân tộc đi qua, nhưng khi thương nhân từ chối, Gorejin ra lệnh đánh đập và ăn thịt anh ta. Ngay sau đó, sự kiện toàn dân Lam Tinh giáng lâm vào thế giới này, và hệ thống của Gorejin tự động cài đặt nhưng rồi lại tự gỡ bỏ, chỉ để lại 'Thực Nhân Ma Mỹ Thực Đồ Giám'.
- Gorejin quan sát kênh thế giới và nhận thấy Lam Tinh nhân đang gặp khó khăn cực độ trong sa mạc. Anh ta nấu món 'Đạo Mễ Nhục Mĩ Châu' từ nguyên liệu thô sơ cho bộ lạc, món ăn được đón nhận và anh nhận được 'Bình Nước Thanh Tuyền' làm phần thưởng. Gorejin sử dụng nước này để trao đổi 'Tì Huyện Đậu Ban Tương' với một Lam Tinh nhân khác qua kênh giao dịch, thể hiện sự thực dụng và không hề quan tâm đến đồng hương.
- Gorejin tiếp tục tận hưởng cuộc sống tù trưởng, được sáu nữ nhân viên 'Phong Tình quán' (gồm Nhân tộc, Tinh linh, Drow, Thú nhân, Mị Ma) xoa bóp. Anh ta dùng phần thưởng 'Hư Không Lãnh Khố' để xây một kho lạnh và nhận được 'Thích Cốt Đao'. Anh ta đón tiếp khách hàng quen, một thương đội Thú nhân, và sắp xếp cho họ dịch vụ lưu trú an toàn có trả phí, tiếp tục phát triển ý tưởng 'khu dịch vụ' của mình.