[ Khoa cử + triều đình + làm ruộng + mất quyền lực + thường ngày + nhẹ nhõm + không CP]
Lê Tố thi đại học Trạng Nguyên còn không có che nóng, liền xuyên thành Lão Lê nhà nhóc, toàn gia đều sủng ái, toàn bộ nhà cật khang yết thái đều muốn cung cấp hắn đọc sách. Mà nguyên chủ bị đồng môn làm hư, vì tư lợi chỉ muốn vui đùa, đem chính mình làm không có. Lê Tố mặc đến sau muốn vì cái nhà này làm chút gì, đi trong ruộng làm sau một ngày, hắn quyết định hay là thành thành thật thật đọc sách đi, đọc sách hắn am hiểu. Lê Tố một đường thi đến, lục nguyên cập đệ, cao trúng trạng nguyên, thành hoàng đế coi trọng quyền cao chức trọng tân quý. Tân Hoàng là cái muốn làm ra thực nghiệp , rất là nhìn trúng Lê Tố.
Hoàng đế: Ái khanh, thế gia phách lối.
Lê Tố: Thần có một kế, ta hiểu sơ chút tạo giấy chi thuật, giấy liêm học sinh nhà nghèo mới có thể quật khởi, có thể có thể cùng thế gia quyền quý chống lại.
Hoàng đế: Ái khanh, ngoại địch x·âm p·hạm.
Lê Tố: Thần có một kế, ta hiểu sơ ch·út t·huốc nổ chi thuật, nhất định có thể để ngoại địch nghe tin đã sợ mất mật, không còn dám phạm.
Hoàng đế: Ái khanh, quốc khố trống rỗng.
Lê Tố: Thần có một kế, ta hiểu sơ chút muối tinh, đường trắng chi thuật, có thể nhanh chóng thu hết phú thương cùng chung quanh tiểu quốc, lấy phong quốc khố.
Hoàng đế: Ái khanh......
Lê Tố: Thần còn có một kế......
Chúng đại thần: Cái này hợp lý sao? Mọi người không đều là một cái đầu óc sao?......
Tại Lê Tố một kế lại một kế bên trong, quốc gia hòa bình dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp. Hoàng đế cực kỳ vui mừng: Ái khanh, lưu danh sử xanh! Chúng đại thần mắt trợn tròn: Thủ phụ đại nhân, đây là làm sao làm được?
Lê Thủ Phụ: Học tốt toán lý hóa, đi khắp thiên hạ còn không sợ.
Lê Tố thi đại học Trạng Nguyên còn không có che nóng, liền xuyên thành Lão Lê nhà nhóc, toàn gia đều sủng ái, toàn bộ nhà cật khang yết thái đều muốn cung cấp hắn đọc sách. Mà nguyên chủ bị đồng môn làm hư, vì tư lợi chỉ muốn vui đùa, đem chính mình làm không có. Lê Tố mặc đến sau muốn vì cái nhà này làm chút gì, đi trong ruộng làm sau một ngày, hắn quyết định hay là thành thành thật thật đọc sách đi, đọc sách hắn am hiểu. Lê Tố một đường thi đến, lục nguyên cập đệ, cao trúng trạng nguyên, thành hoàng đế coi trọng quyền cao chức trọng tân quý. Tân Hoàng là cái muốn làm ra thực nghiệp , rất là nhìn trúng Lê Tố.
Hoàng đế: Ái khanh, thế gia phách lối.
Lê Tố: Thần có một kế, ta hiểu sơ chút tạo giấy chi thuật, giấy liêm học sinh nhà nghèo mới có thể quật khởi, có thể có thể cùng thế gia quyền quý chống lại.
Hoàng đế: Ái khanh, ngoại địch x·âm p·hạm.
Lê Tố: Thần có một kế, ta hiểu sơ ch·út t·huốc nổ chi thuật, nhất định có thể để ngoại địch nghe tin đã sợ mất mật, không còn dám phạm.
Hoàng đế: Ái khanh, quốc khố trống rỗng.
Lê Tố: Thần có một kế, ta hiểu sơ chút muối tinh, đường trắng chi thuật, có thể nhanh chóng thu hết phú thương cùng chung quanh tiểu quốc, lấy phong quốc khố.
Hoàng đế: Ái khanh......
Lê Tố: Thần còn có một kế......
Chúng đại thần: Cái này hợp lý sao? Mọi người không đều là một cái đầu óc sao?......
Tại Lê Tố một kế lại một kế bên trong, quốc gia hòa bình dồi dào, bách tính an cư lạc nghiệp. Hoàng đế cực kỳ vui mừng: Ái khanh, lưu danh sử xanh! Chúng đại thần mắt trợn tròn: Thủ phụ đại nhân, đây là làm sao làm được?
Lê Thủ Phụ: Học tốt toán lý hóa, đi khắp thiên hạ còn không sợ.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Câu chuyện kể về Lê Tố, một trạng nguyên khoa học tự nhiên tài giỏi từ thế kỷ 21, bất ngờ xuyên không về một gia đình nông dân nghèo ở thời cổ đại. Nguyên chủ, cũng tên Lê Tố, là một thư sinh bị bạn bè xấu lôi kéo vào con đường ăn chơi, phung phí tiền bạc và liên tục thi trượt. Sau khi xuyên qua, Lê Tố quyết định rũ bỏ quá khứ hư hỏng của nguyên chủ, nhưng nhận ra rằng mình không phù hợp với công việc đồng áng vất vả. Với vốn kiến thức khoa học kỹ thuật vượt trội, anh quyết tâm tiếp tục con đường học vấn, mục tiêu là thi cử và dùng những phát minh của mình để cống hiến cho triều đình. Từ việc cải tiến lưỡi cày, anh dần dần đưa ra các kế sách lớn hơn như cải tiến giấy, chế tạo thuốc nổ, sản xuất muối tinh và đường trắng, giúp hoàng đế đối phó với các thế gia, ngoại bang và làm giàu quốc khố, từ đó đưa đất nước đến thời kỳ hòa bình và thịnh vượng.
Lê Tố sở hữu kiến thức khoa học kỹ thuật hiện đại, bao gồm kỹ thuật tạo giấy, thuốc nổ, muối tinh, đường trắng, và cải tiến nông cụ (lưỡi cày). Anh có trí nhớ siêu phàm (đã gặp qua là không quên được) và đầu óc nhanh nhẹn, giúp anh dễ dàng nắm bắt kiến thức cổ đại và áp dụng kiến thức hiện đại vào thực tế.
Truyện có một khởi đầu khá lôi cuốn với motif xuyên không kết hợp khoa cử và làm ruộng, mang đến cảm giác mới mẻ và nhiều tiềm năng phát triển. Nhân vật chính Lê Tố thông minh, có năng lực, và quan trọng hơn là anh ấy có ý chí thay đổi, không chỉ cho bản thân mà còn cho gia đình và sau này là quốc gia. Việc Lê Tố áp dụng kiến thức khoa học hiện đại vào giải quyết các vấn đề cổ đại tạo nên sự hấp dẫn và những tình tiết thú vị. Đặc biệt, sự tương tác của Lê Tố với gia đình mới, từ việc chấp nhận tình thương đến việc cố gắng cải thiện cuộc sống cho họ, tạo nên một câu chuyện ấm áp và có chiều sâu cảm xúc.
Một điểm trừ nhỏ là sự thay đổi của Lê Tố, tuy hợp lý, nhưng dường như được chấp nhận quá dễ dàng bởi những người xung quanh. Các tình tiết như việc Hồ Thiết Tượng mua bản vẽ với giá cao chỉ sau một cuộc đàm phán ngắn, hay sự dễ dàng trong việc thu tiền từ Trần Bình có thể khiến truyện thiếu đi những thử thách và nút thắt phức tạp hơn cho nhân vật chính. Motif "bàn tay vàng" của Lê Tố tuy là điểm sáng nhưng cũng tiềm ẩn rủi ro khiến câu chuyện trở nên quá suôn sẻ, ít kịch tính.
Trùi ui, anh main siêu cấp VIP quá. Cái gì cũng biết, từ giấy đến thuốc súng, xong còn đòi tiền bạn xấu ngọt xớt mà bọn kia còn rén. Hơi "main character energy" quá đà, làm mấy ông phản diện nhìn ngơ ngác dễ sợ. Plot kiểu này dễ đoán, không có mấy cú "quay xe" gì cho sốc nổi hết. Với cả, tự nhiên từ bỏ làm ruộng mà quay xe thi cử cái ào, hơi nhanh, chưa kịp "deep" vào nỗi khổ người nông dân là đã thấy chán rồi.
- **Chương 1: Khoa học tự nhiên Trạng Nguyên xuyên thành nông gia tử.** Lê Tố, một trạng nguyên khoa học tự nhiên hiện đại, tử vong vì học tập quá độ và xuyên không vào thân thể của một thư sinh nông gia ở thời Đại Hạ. Nguyên chủ, cũng tên Lê Tố, được cả nhà yêu thương, dồn mọi tài lực cho ăn học nhưng lại bị bạn xấu lôi kéo vào con đường ăn chơi, hoang phí tiền bạc và thi trượt tú tài nhiều lần. Sau khi tỉnh dậy, Lê Tố (hiện đại) tiếp nhận ký ức của nguyên chủ và nhận ra sự ấm áp từ gia đình mới. Anh quyết định từ bỏ con đường khoa cử (ban đầu) và tìm cách kiếm tiền khác để nuôi gia đình.
- **Chương 2: Lưỡi Cày khẳng định so cái này được rồi!** Lê Tố xuống giường và chứng kiến cảnh gia đình mình đang cực nhọc làm nông trên cánh đồng. Anh ngỏ ý muốn giúp đỡ, mặc cho cha mẹ lo lắng và các chị dâu bàn tán về việc anh không đi học sẽ tốt hơn. Khi thử kéo cày, Lê Tố nhận ra công việc đồng áng quá sức và không phù hợp với mình. Tuy nhiên, trong quá trình này, anh chợt nhớ lại kiến thức về lưỡi cày tiên tiến mà mình đã học được ở kiếp trước.
- **Chương 3: Quyết định từ bỏ làm ruộng tiếp tục khoa khảo.** Sau trải nghiệm làm nông vất vả, Lê Tố hoàn toàn từ bỏ ý định làm ruộng dưỡng lão. Anh nhận ra rằng với vốn kiến thức khổng lồ trong đầu, anh nên tiếp tục con đường khoa cử. Lê Tố tuyên bố với gia đình ý định quay lại trường học và khẳng định mình có thể cải tiến lưỡi cày dựa trên kiến thức đã có. Gia đình, dù không tin vào lời nói về cải tiến cày, nhưng rất vui mừng khi anh quyết định học lại. Lê Tố cũng bắt đầu lên kế hoạch đòi lại khoản tiền mà nguyên chủ đã cho bạn xấu vay, vừa để có vốn, vừa để cải thiện bữa ăn cho gia đình, đặc biệt là các cháu nhỏ.